MỘT CHỐN ĐỂ THƯƠNG - Trang 257

— Lan, em không sao hết chớ?
Paul vừa nói, vừa đưa mắt nhìn khắp mặt vợ rồi cầm lấy tay nàng đặt

lên môi.

— Anh đã ghé qua thăm ba má. Ba má cho anh biết là em bị thương

trong cuộc bạo động vừa qua.

Lan cất tiếng nhỏ nhẹ nghe xa vắng.
— Em đã khỏe rồi, không có gì nặng lắm.
Thái độ của Lan rõ ràng đầy ngượng ngập. Paul đưa tay lên xoa vào

má vợ đầy trìu mến.

— Anh mừng quá.
Một nụ cười thỏa mãn nở trên khuôn mặt tiều tụy của Paul, anh quỳ

bên giường nhìn vợ nồng nàn.

— Anh thật lo lắng cho em vô cùng.
Joseph chợt nghe đau đớn trước cảnh đoàn viên của vợ chồng Paul.

Thấy sự có mặt của mình sẽ làm cho Lan khó xử, anh lặng lẽ bước ra
khỏi phòng, nhưng Paul bỗng đứng thẳng người lên, miệng cười toe
toét.

— Joseph, khoan đã ông bạn vàng. Mẹ của Lan có nói cho moa biết

là ông Mỹ đa tình đã trở lại Sài Gòn, mang cấp bậc Đại Úy OSS.

Paul đưa tay siết chặt tay Joseph rồi tung hai tay ôm lấy bạn mừng rỡ

nhiệt thành.

— Nhưng bà nhạc của moa không có nói cho moa biết là ông bạn

vàng của moa định chim vợ của moa khi moa còn đang bị ở tù.

Joseph nhìn Paul đầy ngờ vực, nhưng Paul đang hớn hở vì vừa thoát

được vòng lao lý. Paul bật tiếng cười vang, rõ ràng những lời nói vừa
qua chỉ là những lời đùa giỡn mà thôi. Joseph tránh nhìn thẳng vào mặt
Paul.

— Tôi đến đây để xem có giúp đỡ được gì không? Tình hình Sài

Gòn bây giờ thật vô cùng bết bát.

Paul đưa tay vỗ mạnh lên vai bạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.