MỘT CHỐN ĐỂ THƯƠNG - Trang 274

sử dụng quân Nhật để đàn áp cái quốc gia nhỏ bé này vì họ chỉ mang
mỗi một tội duy nhứt là họ muốn được tự do.

Một sự im lặng bao trùm cả bàn tiệc. Một vài sĩ quan người Anh há

hóc mồm nhìn Joseph đầy kinh ngạc.

— Quý vị có thấy lựu đạn nội hóa của họ được chế tạo bằng các lon

đựng thức ăn không? Quý vị có thấy các mũi tên tẩm thuốc độc và tầm
vông vạt nhọn không? Các thứ đổ đều là võ khí thô sơ hết phải không?
Nhưng nó chứng minh được nỗi ước vọng sâu xa của họ. Họ muốn dứt
bỏ đám chủ nhân ông ngoại lai của họ. Chúng ta đáng lẽ chiến đấu cho
cuộc chiến tranh này để bảo vệ Tự Do và Dân Chủ, nhưng tất cả những
việc làm của các ông ở đây là đưa vào tay người Pháp chiếc roi để họ
điều khiển chiếc xe nô lệ. Vì vậy trong nội vụ này các ông không có
điều gì đáng để hãnh diện hết cả. Thật sự ra thì, đụ mẹ, đây chỉ là sự
phản bội lại tất cả những điều căn bản cho Tự Do và Dân Chủ của Tây
phương mà thôi.

Nói xong, Joseph quay người bước ra khỏi bàn tiệc để mặc cho

Trung úy Hawke và viên Thiếu Tá Chỉ Huy Biệt đoàn lúng túng ngồi
lại giữa các sĩ quan ngơ ngác người Anh. Cả phòng vụt im lặng một lúc
thật lâu. Đại Tá Boyce Lewis đưa mắt nhìn về phía người sĩ quan có
cấp bậc cao nhứt tại nơi này.

— Thưa Thiếu Tướng, tôi nghĩ cách tốt nhứt để đối xử với viên Đại

úy trẻ này là chúng ta nên coi y như một Persona-non-Grata đi và cho
y đáp tàu đi Calcutta ngay lập tức. Thiếu Tướng nghĩ sao? Y không thể
nào cùng chung với phái đoàn của chúng ta được cả.

Viên sĩ quan cấp tướng gật đầu rồi xoay ly rượu của mình vòng vòng

giữa các ngón tay.

— Đúng vậy Đại Tá, tôi sẽ làm như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.