MỘT CHỐN ĐỂ THƯƠNG - Trang 275

MƯỜI CHÍN

T

ảng sáng ngày hôm sau, khi Trung úy Hawke và Joseph ra tới khu

chợ Bến Thành thì tại đây những cột khói dầy đặc vẫn còn cuồn cuộn
bốc lên trên các vòm che của nóc chợ. Ngôi chợ này đã bị đốt lần đầu
tiên cách đây bốn ngày, kể từ đó các cuộc chạm trán rời rạc cứ thay
phiên nhau tiếp diễn tại các khu vực chung quanh khu này cho nên
không có ai quan tâm đến việc chữa cháy hết cả. Trung úy Hawke lại
chiếc xe Jeep của sở chạy dọc theo khu vực, anh lắc đầu kinh hoàng.

— Nếu chợ búa mà cứ đóng cửa mãi như thế này, rồi quân chống đối

cứ cho phong tỏa thực phẩm không cho nhập nội thành phố, thì tôi nghĩ
rồi đây người ta lại bắt đầu thấy nạn đói sẽ xảy ra ngay ở miền Nam
này nữa không lâu đâu.

Ngay lúc bây giờ tại một ngã hẻm ở cạnh đó, một đứa bé, áo quần

lam lũ, mặt mày hốc hác, chân đi xiêu vẹo đưa mắt nhìn về phía các cột
khói đang bốc cao trên nóc chợ. Từ bên sau tay lái, người sĩ quan trẻ
nhảy vội ra khỏi xe, chạy vội đến đỡ đứa bé lên tay mình. Đứa trẻ trạc
ba hay bốn tuổi là nhiều, và vóc dáng của nó khiến Joseph đang ngồi
trên xe bỗng dưng vụt ngồi ngay người lại, anh đưa mắt chăm chú nhìn
vào đứa bé. Vừa lúc này, từ bên trong con hẻm, một người đàn bà hớt
hải chạy vụt ra, giật mạnh đứa nhỏ trên tay người sĩ quan Hoa Kỳ. Lúc
Trung úy Hawke trở lại ngồi lên xe, anh chợt bắt gặp người sĩ quan
cùng làm việc chung với mình từ lâu nay bỗng dưng đưa mắt nhìn anh
một cách kỳ lạ, trên gương mặt đó ánh lên đầy vẻ đau đớn và thống
khổ. Trung úy Hawke bấn loạn, anh sốt ruột cất tiếng hỏi.

— Chuyện gì vậy Đại úy?
— Nạn đói!
Joseph thì thầm đầy đau khổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.