MỘT CHỐN ĐỂ THƯƠNG - Trang 281

Viên Thiếu Tá chỉ huy trưởng cho người vội vàng bỐ trí trên nóc

nhà, đồng thời ra lệnh cho các binh sĩ Nhật tăng cường các vọng gác.
Kịp khi thấy Joseph đã lấy lại bình tĩnh, viên Thiếu Tá nhẹ nhàng đặt
tay lên vai anh.

— Có lẽ bây giờ là lúc thuận tiện nhứt để tôi nói cho anh biết, là Bộ

Tư Lệnh vừa cho tôi biết là họ coi anh như là một người không thể hợp
tác được, một Persona - Non - Grata, là theo ý họ. Họ không thích
quan điểm của mình, đúng hơn là những gì mà anh đã nói với họ đêm
vừa qua. Anh sẽ đáp phi cơ đi Calcutta trong vòng hai mươi bốn tiếng
đồng hồ tới đây.

Còn đang bàng hoàng trước cái chết của Trung úy Hawke và sau cơn

sống mái với đám du kích Việt Minh và nhứt là điều mà anh vừa biết là
mình đã giết chết ba người Việt, Joseph đưa mắt nhìn trân trối vào mặt
viên chỉ huy trưởng, chừng như không biết ông ta đang nói gì.

Viên Thiếu Tá tiếp tục vừa nói vừa kéo Joseph vào phòng chờ đợi

của cơ sở.

— Còn một việc nữa. Có một người Việt Nam tới đây và muốn gặp

anh. Ông ta đã tới đây hai ba tiếng đồng hồ rồi. Y nhất định muốn gặp
anh để nói chuyện riêng, và không chịu nói với ai hết.

Khi Joseph bước vào phòng thì Trần Văn Tâm vụt đứng lên khỏi chỗ

ngồi. Trên đầu Tâm bị băng một giải băng trắng xóa, áo quần rách tả tơi
không có cái dáng điệu thẳng thừng đầy cương quyết như lần anh một
mực mời Joseph rời khỏi nhà mình cách đây một tuần.

— Đại Úy Sherman, Lan nó nhờ tôi đến nói với Đại Úy.
Trần Văn Tâm ngại ngùng một thoáng rồi nói tiếp.
— Em gái tôi muốn gặp Đại úy lắm. Tôi sẽ đưa Đại Úy đi gặp nó,

nếu như Đại úy sẵn sàng đi ngay bây giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.