MỘT CHỐN ĐỂ THƯƠNG - Trang 291

chiều, dù cố ăn để sống, họ bấy giờ chỉ còn sự gần gũi bên nhau. Cơn
bàng hoàng khởi động từ những cái chết tại những thôn làng buốt giá,
lụt lội ngập tràn tưởng chừng đã làm nước mắt họ đọng lại và không
còn khóc được nữa. Hai người ôm chặt lấy nhau trong lo sợ, rồi từ đó
họ cùng đi vào giấc mộng vu sơn, không phải vì hai người đói khát dục
tình hay vì hai người cùng không kính nể nhau, nhưng đây chỉ là một
sự buông thả trước một định mệnh mà cả hai đều cho rằng không ai còn
có thể phân định được nữa. Việc hòa hợp hai thân thể của họ sau cùng
chỉ là một hành động trốn chạy nỗi đau khổ vô hình cùng những khổ sở
chừng như đã ăn sâu vào tâm tư họ, đến nỗi nếu như họ không gần
nhau thì cả hai sẽ bị tan nát trước thảm cảnh kinh hoàng đang xảy ra
chung quanh đây mà cái viễn ảnh thê thảm nhất cho họ biết rằng đứa
con gái mà hai người trông mong tìm kiếm không làm sao còn có chút
hy vọng nào nữa.

Cuối cùng hai người cùng ngủ vùi trong vòng tay của nhau trên chiếc

mền cũ trải dưới sàn nhà đầy bụi bậm và hoang vắng này. Phần ăn tối
của hai người vẫn còn nằm nguyên trên mặt bàn bên cạnh lò sưỏi đang
âm ỉ cháy. Mãi đến sáng sớm hôm sau, khi trời còn tờ mờ tối thì hai
người đã thức dậy, vẫn không ai nói với nhau một lời nào, hai người
cùng vội vàng ăn uống qua loa để cùng nhau băng mình trong mưa
lạnh, tiếp tục cuộc tìm kiếm đứa con trong nỗi đớn đau âm thầm của
mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.