MỘT CHỐN ĐỂ THƯƠNG - Trang 45

đứng vội lên được, đưa cặp mắt hung dữ nhìn sang Tâm. Trước cảnh
tình này, Lan có cảm tưởng là Kim sẽ đánh lại Tâm nhưng kịp lấy lại
bình tĩnh trong khi Tâm tức giận nói.

— Đáng lẽ ba đã đập chú mày rồi, nhưng rồi vì danh dự nên ba đã

không đánh chú, vì vậy anh phải làm giùm cho ba.

Kim đáp lời bằng giọng thật nhỏ.
— Anh có giỏi hãy ra khỏi phòng này mà đánh tôi.
Trần Văn Hiếu vẫy tay ra hiệu cho Tâm đứng qua một bên.
— Thôi đủ rồi Tâm, em của con nó đã quên hẳn đi việc nó được đi

du học là do tiền bạc và chức vụ mà nó khinh miệt. Nó quên là nó đã
nhờ được du học bên Pháp mà nó hấp thụ được niềm tin mới mẻ này.
Nó quên hay đầu óc nó đã mù quáng và ngu muội nên không thấy rằng,
một quốc gia yếu thế như nước chúng ta cần phải tiến hành hết sức thận
trọng trong vấn đề cứu quốc. Trong khi dân chúng của chúng ta còn rất
ấu trĩ về vấn đề chính trị như nó thì việc dẫn dắt của nước Pháp vẫn còn
hơn là phải vương vào sự đô hộ của người Tàu, hoặc nhằm phải cái ách
phát xít Nhật.

Kim lên tiếng giọng đầy khinh miệt.
— Nếu ba là thân sinh của Lê Lợi, con chắc ba sẽ khuyên ông ta phải

kính phục quân Tàu xâm lăng mà ông ấy đã đánh cho tan nát hồi thế kỷ
XV rồi chắc. Ba dạy con phải biết kính phục các tiền nhân anh dũng,
nhưng ba lại cấm con ganh đua với họ. Con biết từ trong đáy lòng của
con, là con muốn làm một người yêu nước thật sự. Bây giờ thì chỉ còn
có cách là con gia nhập vào cách mạng.

— Và con sẽ đứng ra đơn thân cứu nước phải không?
Kim đáp lời giọng đầy tự tin.
— Cứu nước không phải do một người, mà phải nhiều người. Đảng

Cộng Sản Đông Dương được lớp người từng bị áp bức trên toàn thế
giới ủng hộ do Nguyễn Ái Quốc lãnh đạo sẽ dành lại tự do cho chúng
ta. Con sẽ góp mình vào công cuộc này. Vâng, con sẽ là một người cứu
quốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.