MỘT CHỐN ĐỂ THƯƠNG - Trang 56

lúc đó bị cơn sốt rét hành hạ. Ông ấy đã không đủ sức để đi săn ngày
hôm đó. Ông ấy lại uống thuốc bằng rựợu và lại uống nhiều nữa. Chính
ông đã điên khùng đuổi theo con bò sâu trong rừng tre, không đếm xỉa
đến lời căn ngăn của Jacques Devraux hết mà. Anh của ông chết vì anh
ấy xả thân cứu cha ông thôi.

— Tôi nghĩ rằng anh đã nói láo.
Joseph bật vội câu nói này, trước khi anh ý thức được điều mình

muốn nói, nhưng Ngô Văn Lộc vẫn tiếp tục nói với giọng bình thường.

— Tôi nói láo với ông có ích lợi gì cho tôi đâu?
Bên ngoài lòng chợ lại có một chiếc xe vừa vụt chạy ngang qua, ánh

đèn nhòa nhạt chiếu qua các vòm cung của cửa chợ quét thẳng vào bên
trong mờ ảo. Joseph chợt thấy người bạn đồng hành của Ngô Văn Lộc
từ bên ngoài cửa chợ chạy nhanh vào. Lộc nhổm người tới bên người
bạn, hai người thì thầm với nhau điều gì đó một lúc rồi Lộc quay qua
Joseph cất giọng gắt gỏng.

— Có hai tên mật thám ở ngoài cửa chợ, thì ra ông cũng là một bọn

với họ.

Joseph định lên tiếng phản đối, nhưng Lộc và người đồng hành đã

vùng bỏ chạy sau tiếng mắng nhiếc Joseph thậm tệ bằng ngôn ngữ của
họ, bỏ Joseph một mình đứng giữa lòng chợ u tối. Joseph đứng yên như
tượng đá trước những điều mà Ngô Văn Lộc vừa tiết lộ. Một lúc sau
Joseph hối hả bước ra khỏi chợ, trở về khách sạn. Joseph không màng
để ý tới hai nhân viên của sở Mật Thám theo anh bén gót khắp đường
phố Sài Gòn. Về đến khách sạn chừng vài phút thì hai tên mật thám
xuất hiện. Nhìn những khuôn mặt lầm lì của họ, người quản lí khách
sạn nhanh nhẹn đưa quyển sổ ghi danh khách trọ cho họ rồi quay về với
công việc của mình. Hai người nhân viên Sở Mật Thám rút sổ tay ghi
vào đó:

— Joseph Theodore Sherman, cư ngụ tại đồn điền Sherman, Charles,

Virginia, USA.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.