MỘT CHỐN ĐỂ THƯƠNG - Trang 58

Joseph mỉm cười đầy vẻ biết ơn. Để tránh cho việc có mặt của mình

khỏi bị Joseph coi như đang đi theo để giữ chừng em gái, nên Trần Văn
Tâm có mời một cô bạn gái mà anh đã vâng lời cha mẹ sẽ cưới nàng
làm vợ cùng đi theo cuộc viếng thăm các lăng tẩm này. Cô gái, vị hôn
thê của Tâm đẹp thùy mị và hay e thẹn, xuất thân từ một gia đình quan
lại giàu có. Nàng chỉ lên tiếng, khi nào Tâm nói chuyện với nàng mà
thôi. Joseph thầm so sánh cô gái, vợ tương lai của Tâm với Lan và anh
nhận thấy Lan đẹp hơn cô bạn gái của Tâm rất nhiều, vẻ mặt đỏ hồng
thẹn thùng của Lan khi thấy Joseph tới Huế vào buổi sáng hôm đó giờ
không còn nữa. Lan đã vô cùng bối rối khi thấy anh xuất hiện tại nhà
của nàng trong thành nội. Lan càng lúng túng hơn, khi Joseph lại ngỏ
lời xin phép được nàng đưa đi dạo vào buổi chiều hôm đó. Lúc hai
người dùng đò đi dạo trên sông Hương, và khi người chèo đò lặng lẽ
đưa con đò xuôi theo dòng nước, Lan đã vồn vã chỉ cho Joseph những
thắng cảnh hiện ra chung quanh các dãy đồi đó đây.

— Đó là Chùa Thiên Mụ, còn kia là đền Văn Lâu, ông có thấy cái

đền thờ Đức Khổng Phu Tử nhỏ đàng sau các vòm cây đó không? Đó là
Văn Miếu.

Joseph mỉm cười với Lan, mỗi lần nàng chỉ cho anh một địa danh,

một thắng cảnh. Thực sự lúc này lòng người con trai đang lịm người
sung sướng vì anh được dịp gặp lại Lan sớm hơn dự tính. Anh đã cố đè
nén ý định nhìn thẳng vào người Lan, nên Joseph chỉ thỉnh thoảng lén
lút quan sát nàng mà thôi. Mái tóc Lan bỏ dài sau lưng, bay bay theo
chiều gió khiến Lan thỉnh thoảng phải hất đầu chiều theo làn tóc bay,
hoặc phải đưa tay vuốt lại làn tóc xõa. Ánh mắt Lan rạng ngời làm
Joseph ngất ngây trong từng cử động thanh thoát đó của nàng. Một đôi
lúc Lan nhoẻn miệng cười hóm hỉnh với anh, điều này càng làm cho
Joseph nghe trong lòng bùng lên những hạnh phúc tuyệt vời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.