MỘT CHỐN ĐỂ THƯƠNG - Trang 60

— Cậu đừng tưởng đây chỉ là những mồ mả lòe loẹt mà thôi. Nhiều

vị Hoàng đế của chúng tôi đã đích thân coi sóc công việc xây cất nơi
yên nghỉ của mình khi họ còn sống.

Họ đã thường dùng những nơi yên tĩnh này để đến đó nhập định, để

tập đưa linh hồn mình lại gần với thiên nhiên. Ra tới đó, cậu sẽ khám
phá cái nghệ thuật kiến trúc của Đông Phương được tạo dựng hòa hợp
với các vẻ đẹp của thiên nhiên một cách vô cùng hoàn mỹ.

Khi người chèo đò đưa con đò dừng lại bên một gốc cây đa rậm lá,

họ đến thăm lăng Minh Mạng. Nhìn cảnh vật chung quanh nơi này
Joseph chợt nhớ đến lời dặn của Trần Văn Hiếu. Một bầu không khí
thanh tịnh bao trùm toàn thể khu vực chung quanh một nơi giống như
một nhà thủy tạ, xây cất trên một vùng trời nước bao la của hồ Trường
Minh. Bên dưới mặt nước, các đài sen vươn mình lên khỏi mặt hồ xanh
thẳm với những hoa trắng như tuyết. Từ đàng xa, các đỉnh núi thoang
thoáng nhấp nhô xanh màu, tưởng chừng như tất cả đều được giao phó
cho cái nhiệm vụ bảo vệ khu vực trang nghiêm này của vị Hoàng đế kế
vị vua Gia Long.

Joseph bước lên bờ, đi song song bên cạnh Lan, anh cất tiếng khi hai

người vừa đến cổng vào.

— Trong đời tôi, tôi chưa từng thấy cảnh nào đẹp hơn ở nơi này cả.

Cứ như trong chuyện thần tiên, nhưng có thật.

— Lúc nhỏ, mỗi lần Lan có chuyện gì buồn phiền, Lan thường đến

đây với chị vú, và chừng như lần nào cũng vậy, các phiền muộn trong
lòng đều tiêu tan hết, không khác gì có một sức mầu nhiệm huyền bí
nào đó ra tay cứu độ cho vậy.

Joseph chợt thấy gương mặt của Lan lúc này ánh đầy vẻ lo âu, mặt

nàng thẫn thờ nhìn xa xôi, anh quay người lại phía sau lưng mình và
thấy Tâm cùng vị hôn thê đang bước lên các bậc tam cấp trước mặt họ.
Joseph cất tiếng hỏi thật nhỏ.

— Lan đang có chuyện buồn phiền phải không?
Lan vội vã cúi đầu mỉm cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.