MỘT CHỐN ĐỂ THƯƠNG - Trang 68

SÁU

N

hìn khuôn mặt người đàn ông Pháp xuất hiện trước hành lang

khách sạn vào buổi sáng ngày lễ Tế Trời, Joseph mường tượng như
mình có quen biết với người đàn ông đó, nhưng rồi thoáng trí nhớ bỗng
nhiên ào ạt kéo về khiến Joseph nhớ lại lần chạm trán với một người lạ
mặt ở Sài Gòn cách đây mười một năm khi anh chứng kiến cảnh một
đám tội nhân người bản xứ bị đánh đập tàn nhẫn dọc theo lề đường ở
Sài Gòn. Người đàn ông đang đứng bên hành lang khách sạn bây giờ
cũng có một làn da bệnh hoạn, ngả màu trên khuôn mặt xương xẩu, đôi
mắt vàng vọt cũng nằm giữa hai quầng đen thâm. Khi ông ta bước đến
gần bên Joseph, anh vẫn nghe được cái mùi vị mà anh đã ngửi được
cách đây mười một năm. Lúc bây giờ Joseph mới khám phá ra cái mùi
hôi hám kỳ dị đó thoát ra từ áo quần của người đàn ông trước mặt, đó là
mùi thuốc phiện. Joseph vụt biết mình đã lầm, bởi vì người đàn ông
đứng trước mặt mình không phải là người Pháp mà anh Chuck của anh
đã gặp bên đường phố Sài Gòn hồi năm 1925 trước đây, Joseph đang
nhìn Jacques Devraux.

Người đàn ông chăm chăm nhìn Joseph cho đến khi ông ta bước đến

thật gần với Joseph, y mới chìa tay ra, miệng mỉm cười.

— Joseph, cậu hãy bỏ qua cho tôi về cách tôi nhìn cậu như vậy,

nhưng từ lúc cậu bước qua khung cửa đó, tôi trông cậu không khác anh
Chuck của cậu một chút nào. Thoạt tiên tôi tưởng mình đã nhìn lầm.

Joseph ngập ngừng, lưỡng lự. Thật tình thì anh không muốn thân thể

mình phải đung chạm tới người đàn ông đang đứng trước mặt chút nào.
Lạ một điều là thâm tâm Joseph muốn cho Jacques Devraux đừng thay
đổi gì hết trong suốt thời gian qua, anh muốn mãi giữ được cái hình ảnh
hiên ngang của người đàn ông đó trong đầu óc của một đứa bé mười
lăm tuổi lần đầu tiên rong ngựa băng qua các khu rừng ở mạn Bắc Sài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.