MỘT CHỐN ĐỂ THƯƠNG - Trang 69

Gòn ngày xưa. Cái ý nghĩ gặp lại người đàn ông này theo ý muốn bây
giờ cũng phải lạt đi, khiến anh có cảm tưởng khinh thường cay đắng
người đó, cho dù cái hình ảnh người hướng dẫn đoàn đi săn từng chinh
phục cảm tình của anh rất nhiều ngày nào giờ đây lẫn lộn khơi trào.
Joseph nghe mình thật sự khinh miệt người đàn ông đang đứng trước
mặt. Joseph dự định sẽ không quan tâm đến cung cách chào đón của
ông ta, nhưng rồi bản tính tự nhiên tràn lấn, anh chìa tay cho Jacques
Devraux nắm lấy và cất tiếng lạnh lùng.

— Ông không phải bận tâm về chuyện đó làm chi. Tôi đã quen nghe

người khác bảo tôi giống anh Chuck của tôi rồi. Chính Paul cũng đã nói
như vậy.

Bầu không khí giữa hai người bỗng dưng ngột ngạt, Joseph bỗng

thấy Jacques Devraux đưa mắt nhìn vào bộ đồ tắm ướt sũng nước của
anh đang cuộn trong một chiếc khăn rồi y lại nhìn lên mái tóc ướt đẫm
của mình.

— Dù thế nào đi nữa thì chuyện đó cũng không phải là một chuyện

tế nhị cho lắm. Joseph, tôi thành thật xin lỗi cậu.

— Chuyện đó không có gì quan trọng cả. Tôi xin được phép hỏi, làm

thế nào ông lại biết được tôi có mặt tại Huế này?

— Paul có đánh điện cho tôi biết. Nó cho tôi hay là cậu đang viết

một luận án dưới hình thức một cuốn sách.

Jacques Devraux sử dụng tiếng Anh bằng một giọng thật nặng nề

buồn tẻ, tưởng chừng như ông ta chỉ nói cho qua chuyện với những lần
ngắt quãng để tìm chữ hững hờ.

— Paul nhờ tôi lo cho cậu một chỗ thật tốt để cậu tham dự buổi lễ

cho hoàn toàn. Hôm qua tôi có viết cho cậu mấy chữ cho biết là tôi sẽ
lo việc này. Chắc cậu có nhận rồi chứ?

— Vâng, vâng tôi có nhận, xin cám ơn ông nhiều.
Joseph nhận được giấy của Jacques Devraux ngay buổi chiều khi anh

đi thăm lăng Minh Mạng về. Tờ giấy ghi rằng Trưởng Phòng Mật Vụ
Trung Kỳ sẽ gọi điện thoại vào sau giờ ăn điểm tâm ngày mai. Joseph

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.