MỘT CHỐN ĐỂ THƯƠNG - Trang 74

mình qua các đồi núi ngoài kia, trên chiếc xe thể thao của Pháp, hơn là
bận tâm tới việc hồn ma bóng quế đang bủa vây thành phố này.

Vừa nói, Jacques Devraux vừa đưa tay khều nhẹ Joseph và chỉ về

phía cổng hoàng thành.

— Ông ta lại là một người rất thực tế, ông ấy dư biết là con người

đâu có thể thực sự sống mãi với dĩ vãng được.

Joseph không đáp lời. Lúc mọi người cùng vào bên trong hoàng

thành thì Joseph thấy hàng đoàn người áo mão chỉnh tề xếp hàng dài
ngay tại cửa Ngọ Môn để chào đón đức vua. Cửa Ngọ Môn với mái nhà
vàng óng được rập theo kiểu cổng Thế Thiên của Bắc Kinh. Ngự vệ
quân với nón chóp vàng trên đỉnh, chân mang giày thắm. Các nhạc sinh
của đoàn đại nhạc và tiểu nhạc chen lẫn với các võ tướng trong áo mão
cân đai, chễm chệ trên lưng ngựa. Từ trên mặt thành cao, Joseph chợt
nghe có tiếng đại nhạc chen lẫn với trông chiêng liên hồi, anh bước vội
về phía trước, cất giọng nôn nóng.

— Hoàng đế đã giá xa, mình đến thật đúng lúc.
Khi Joseph Sherman và Jacques Devraux bước vào bên trong hoàng

thành thì Ngô Văn Lộc chồm người tới trước vỗ vào vai con mình.

— Mình hãy trở ngược lại cầu Tràng Tiền mau lên mới kịp, kẻo

người ta không cho qua cầu nữa. Thế nào họ cũng dùng đò để ra xe đợi
ở bờ sông phía Nam, mình sẽ ra tay tại chỗ đó.

Đồng xoay người kéo chiếc xe vòng ngược lại rồi cắm cầu chạy thật

mau. Kịp khi lên đến cầu thì bên trong hoàng thành tiếng đại bác cũng
vừa bắt đầu nổ vang, Đồng nhập vào đoàn người qua cầu sau cùng xuôi
Nam dòng sông. Ngay lúc đó những người quản tượng thúc các thớt
voi chận hai đầu cầu lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.