MỘT CHUYẾN ĐI XA - Trang 18

Lâu lắm mới thấy có tiếng dạ của một thằng nhỏ ở từ phía nào đó.

Thằng Hà ăn mặc rách rưới bẩn thỉu nhưng mặt mũi nó cũng khá sáng sủa.
Hồi trước nó cũng đi học, từ khi ba nó bị bắt lính thì nó mới ở nhà. Bà nội
nó đui mù, không ai nuôi nên phải đi ăn xin, còn má nó thì đi ở đợ trên Phú
Nhuận. Từ khi nghỉ học, nó đi lang thang tối ngày. Từ Xóm Gà ra bờ sông,
chạy xuống khu nhà thờ, khu chợ. Ham mê cái thứ gì không biết mà suốt
ngày nó ở ngoài đường. Tuy vậy, thỉnh thoảng nó cũng đem về một ít cá
câu được.

Nó đứng khuất sau cây cột nên bà lão mò mãi mà không thấy đứa

cháu. Bà lão hỏi:

- Hà, mày đâu?
Nó giương mắt ra nhìn, thích thú nhìn bà nội nó đang quờ quạng và

nhất định không chịu lên tiếng. Đến khi bà lão dẫm phải cây cần câu thì nó
mới la lên:

- Ôi! Nội ơi! Nội đạp gãy cần câu của con hết.
Bà lão chụp được cái vai nó, hỏi:
- Có cá không?
- Cá đâu mà cá? Bộ dễ câu lắm sao nội?
Bà lão lần cái túi vải lấy ra ba chục bạc cắc đưa cho thằng Hà và bảo:
- Thôi, con ra chợ mua bó rau muống với chai nước tương. Nội ở nhà

nấu cơm. Đi mau về nghen Hà! Trưa rồi đó.

Thằng nhỏ cầm ba chục bạc đi thẳng ra đường còn nói vô:
- Có cái thơ của ba. Con cất trong cái gối đó.
Nó đi thẳng ra chợ. Trước khi đến hàng rau, thằng nhỏ phải đi qua một

dãy hàng trái cây và chè xôi đủ loại, nơi mà nó thèm muốn bao lâu nay
được dừng chân lại ăn cho thỏa thích. Nhưng có bao giờ nó được năm đồng
bạc trong túi. Ôi! Mấy trái chuối to tròn vàng rực, mận thì đỏ tươi… Nhưng
mấy món đó cũng không ngon bằng thạch. Chè thạch ăn với nước đá mát
cả ruột, lại có tí dầu chuối thơm muốn chết luôn. "Thôi! Mình ăn một chục
cũng được". Nó nghĩ nhanh rồi ngồi xuống nói với bà bán chè thạch:

- Bán cháu mười đồng đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.