MỘT CHUYẾN ĐI XA - Trang 5

vỉa hè. Trận mưa phùn của những ngày cuối đông làm mát dịu không khí.
Quang cảnh có một vẻ gì rất náo nức.

Xe vào bến và đậu lại bên một cây xăng. Mẫn hỏi người đàn bà bán

rau cải ngồi cạnh:

- Tới Sài Gòn rồi, hả dì?
- Chưa. Còn xa lắm. Đây mới Nha Trang.
- Chừng nào nó mới đi Sài Gòn?
- Chú em muốn đi Sài Gòn à?
- Dạ. Cháu đi kiếm việc làm.
Người đàn bà vừa sửa soạn xuống xe vừa bảo Mẫn:
- Vậy phải đi xe khác. Xe đây đi tới Nha Trang thôi.
Mẫn chưng hửng. Và một nỗi lo chợt xâm chiếm nó. Trời sắp tối rồi,

đêm nay sẽ về đâu, ngủ đâu?

Em đứng ngơ ngác giữa bến xe đông đúc ồn ào. Về đâu giữa thành

phố xa lạ này? Bóng chiều cứ lạn dần xuống như tấm màn đen ngăn giữa
nó và những mái ấm gia đình, những ánh đèn và những cuộc vui…

Rồi nó quay đi, vô định.
Lúc nó ra đến ngã tư đường thì trời đã về chiều. Nó thấy cơ thể mệt

mỏi và nóng nực. Nó muốn tìm một chỗ nào đó để ngồi nghỉ một lát. Mẫn
đi một lúc nữa thì gặp một rạp chiếu bóng. Nó ngồi bệt xuống dưới thềm,
lưng tựa vào vách.

Phía ngoài rạp hát không đông người mấy nhưng chẳng ai mua được

vé vì nơi cửa phòng vé bọn trẻ rách rưới bẩn thỉu ở đâu đến chen lấn lúc
nhúc không biết để làm gì. Khán giả người nào cũng đành phải mua vé chợ
đen của những người đàn bà cầm sẵn trên tay, len lỏi trong đám đông mà
bán. Mẫn lim dim mắt trong cơn buồn ngủ chập chờn. Nó thấy lờ mờ
những hình người nhiều màu trên các tấm bảng quảng cáo dựng đứng trước
mắt nó. Bọn trẻ thì la lối, chửi thề và đấm đá nhau, rượt nhau chạy xồng
xộc trong đám đông.

Những khán giả mới đến, nhìn thấy hàng chữ COI CHỪNG MÓC

TÚI treo phía trên quầy vé đều ngại ngùng dừng lại, ngó vô cửa rạp và coi
đồng hồ. Mẫn thắc mắc không biết tụi nhỏ chen lấn ở đó để làm gì. Nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.