MỘT CHUYẾN ĐI XA - Trang 8

2.

N

gười xếp ga cảm thấy ấm áp trong chiếc "ba–đờ-xuy" cũ kỹ màu

cứt ngựa. Lão sờ bộ ria mép rất thưa đã lấm chấm bạc và cảm thấy hai gò
má lành lạnh phía dưới ngón tay cái.

Hành khách hay những người đi buôn đứng ngồi hay nằm ngủ la liệt

bên cạnh các giỏ hàng lớn. Thân thể họ co quắp trong cái lạnh se thắt của
thời tiết mùa đông lúc gần sáng.

Ánh đèn nê–ông đục ngầu gợi cho mọi người một cảm giác mệt mỏi vì

lo lắng. Họ ngủ một cách lơ mơ với cái ý thức cảnh giác cố hữu. Nhà ga
nào cũng đầy bọn trộm cắp. Lâu lắm mới nghe tiếng chân của một người đi
ở đâu phía sau hành lang tối rồi mất hút. Chốc chốc lại nghe tiếng xì phì
phì của nồi hơi nước trong nồi "xúp-de" mở thoát ra.

Lão xếp ga ngó lướt qua đám hành khách yên lặng ấy bằng một cái

nhìn tỏa rộng và bao dung. Lớp người này đến, lớp người khác đi qua như
thời gian. Còn lão, lão vẫn ngồi đó, chậm chạp, bình thản. Cái thời gian bay
nhảy của lão đã qua rồi. Không có ý nghĩa gì hết. Vô ích. Lão mỉm cười
mân mê bộ ria theo thói quen. Chợt ánh mắt lão dừng lại ở một thằng nhóc
nằm co ro trong một góc tối. Lão liếc nhanh vào mặt đồng hồ. Còn chừng
một giờ nữa là chuyến tàu chợ đi Sài Gòn khởi hành.

Tiếng còi tàu đã đánh thức vô số người đang ngủ. Họ trở dậy, quờ

quạng dáo dác.

Lão xếp ga đi lại phía đứa nhỏ đang ngủ và lay nó dậy. Nó cựa mình,

mở mắt ra, lão bảo:

- Tránh ra chỗ khác cho hành khách vào.
Thằng bé nói:
- Ông cho cháu đi với.
- Đi đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.