MỘT CƠN GIÓ BỤI - Trang 82

MỘT CƠN GIÓ BỤI

Trần Trọng Kim

www.dtv-ebook.com

Lệ Thần Trần Trọng Kim (1883-1953)

Chương 9

Hà Nội, tôi trông thấy cách hành động của người Pháp và của Việt Minh,

biết là thế nào cũng có xung đột lớn. Tôi nghĩ: ở đây rồi trong cuộc binh
lửa, ngọc đá đều tan thì ở sao được. Một bên Việt Minh, một bên quân
Pháp, trong cuộc chiến tranh, ai biết là ai. Mà đi thì đi đâu? Bấy giờ tôi có
biết mấy người Quốc dân đảng, họ nói rằng: "Chúng tôi có đủ các cơ quan
làm việc bên Tàu, nay nhân có ông Bảo Ðại ở bên ấy và nghe nói ông đang
vận động với các nước đồng minh để củng cố địa vị nước Việt Nam. Cụ
nên sang bên ấy rồi cùng ông Bảo Ðại làm việc, may ra có ích lợi cho nước.
Nếu cụ bằng lòng đi, thì chúng tôi có thể thu xếp mọi việc cho cụ đi".

Tôi nói: "Bây giờ tôi già rồi và lại có bệnh tật chẳng làm gì được nữa,

nhưng tôi cũng muốn đi, để tránh cái họa binh lửa sắp đến đây. Vậy để tôi
nghĩ xem thế nào, rồi tôi trả lời". Tôi thấy những người bên Tàu về nói lại
là họ có các cơ quan tổ chức chu đáo ở bên ấy và họ muốn giúp đỡ tôi, nên
tôi đã có cái hứng thú muốn đi.

Tôi đem chuyện ấy nói với mấy người bạn thân, người thì bảo nên đi,

người lại bảo đi chẳng ích gì, dù sao Việt Minh cũng phải nhượng bộ, chắc
không đến nỗi có chiến tranh. Song tôi thấy cái không khí không sao tránh
khỏi sự chiến tranh được, và muốn ra ngoài xem những công việc của các
nhà cách mạng xưa nay tuyên truyền rầm rĩ, nếu có thật mà làm được việc
gì càng hay, nếu không cũng là một dịp cho ta ra khỏi cái hoàn cảnh nguy
hiểm này. Tôi bèn quyết định đi và nhờ mấy người Quốc dân đảng thu xếp
mọi việc cho tôi đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.