MỘT ĐỨA CON ĐÃ KHÔN NGOAN - Trang 122

XVI

Cơn tai nạn

M

ột buổi sáng, Tâm vừa ngủ dậy, chợt có hai người bịt mặt, lại gần Tâm.

Một người giơ lưỡi dao sáng quắc, nói:

— Hễ nói, ta đâm chết.

Tâm sợ hết hồn, không dám nhúc nhích.

Tức thì một người lại ôm lấy Tâm, lấy khăn buộc ngang mắt. Thế là Tâm

không trông thấy gì nữa. Tâm hiểu biết rằng lần này ông Bẩy sai đem Tâm
đi một nơi khác, mà không muốn cho Tâm biết đường. Tâm im lặng, thì thấy
một người lấy cái gậy, gõ vào đầu Tâm, nghiến răng nói:

— Bé mà bé hạt tiêu, liệu hồn!

Đau nhưng Tâm không dám kêu. Một lát, Tâm ra dáng hiền lành, hỏi:

— Các ông định đưa cháu đi đâu?

Khốn nạn, Tâm chẳng được một câu trả lời; trái lại, một cái tay có năm

ngón như năm quả chuối ngự đã tát mạnh vào má Tâm, khiến Tâm điếng
người đi. Một người đắc chí, cười khanh khách, nói:

— Rồi cháu đi đâu, cháu khắc biết. Cháu định đưa các ông đi chỗ nào, thì

các ông cũng đưa cháu đi chỗ ấy.

Tâm vơ vẩn nghĩ mãi câu ấy mà không hiểu. Nào Tâm có định đưa đảng

Rổ Bẫy đi đâu đâu. Một người nói:

— Kẻo rồi lại hiện làm ma về kêu oán nhé.

Tâm giật nẩy mình. Rồi họ nói chuyện cùng nhau:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.