MỘT ĐỨA CON ĐÃ KHÔN NGOAN - Trang 66

— Lão ấy ghét thày lắm đấy. Chắc việc này lão vu oan cho thày để trả

thù.

— Thù gì, hở u?

— Con còn bé không nên biết.

Tâm cau mặt, hậm hự, nói:

— Nhưng sao quan Huyện bảo có bắt được cái giấy chính chữ thày viết

cho bọn cướp kia mà.

— U không biết. Ban nãy, u về nhà mới nghe thấy người ta mách rằng

tuần làng bắt được một thằng cướp, đánh nó nhừ tử, rồi khám túi nó thấy cái
thư ấy.

— Nhưng thằng cướp ấy chết rồi.

— Phải, nó đau quá, nên không sống được.

— A, thế rồi chắc cụ Bá trình quan, nên quan mới bắt thày.

— Lại còn thế nào nữa. U lên Huyện theo thày, nhưng không được giáp

thày, nên chẳng hỏi han được câu nào. Sáng hôm nay, u lạy van những người
lính để xin vào nói chuyện với thày, nhưng người ta không cho.

— Người ta ác nhỉ!

— Rồi người ta giải thày con lên Tỉnh, đi bằng ô tô.

— Thế thày có trông thấy u không?

— Có, vì u khóc, gào tướng lên.

— Thày có bảo gì không?

— Thày có dặn một câu gì, nhưng đứng xa quá, u không nghe rõ.

Tâm ngậm ngùi, nhìn mẹ rồi hỏi:

— Rồi thế nào nữa?

— Rồi xe thày đi u chạy theo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.