MỘT ĐỨA TRẺ VỪA CHẠY TRỐN KHỎI TÔI - Trang 33

được. Gần 10 phút, chúng tôi nằm nín thở chờ đợi nhưng không thấy tiếng
động lạ nào.

Chị Heo ngả vạt áo ra. Anh Ốc hốt lia lịa mớ khoai lang bỏ vào, chỉ vài củ
đã đầy ứ. Sau một hồi bàn tới, bàn lui, chị Hồ về nhà lấy bao PP. Gần nửa
bao khoai, chiến lợi phẩm ngoài mong đợi. Chị Hồ và anh Ốc mỗi người
một đầu, ì ạch rinh bao khoai về.

Tối đó, mấy chị em chúng tôi làm một bữa liên hoan khoai lang. Hết món
khoai luộc đến món khoai nướng, khoai chiên và cả khoai hấp. Út khờ ngồi
dưới đất, nhai một họng khoai, gương mặt nó rạng rỡ tươi vui hơn mọi
ngày. Bố tôi say khướt, ngáy như sấm, chẳng hay biết trời trăng mây gió gì.

Suốt ba ngày sau, đại tiệc khoai lang mới dừng. Ăn đến chán chê, chị Heo
còn lấy khoai lang sống xắt nhiễn ra để dành chơi bán hàng. Có khi ngẫu
hứng lên, anh Ốc, chị Heo bẻ khoai ném nhau tung tóe. Tôi cũng bắt chước
theo. Ăn uống vui vẻ, chúng tôi không chút mảy may nào nhớ đến nguồn
gốc của những củ khoai.

Hôm sau xem như không có chuyện gì, tôi tung tăng qua nhà thằng Đen
chơi. Thấy nó khoác áo dài, bộ dạng như người lớn, tôi tò mò hỏi. Nó cười
lỏn lẻn. “Đi đào khoai lang”. Tôi xanh xám mặt mày. Im lặng, không hỏi
thêm lời nào.

Đen vừa đi, vừa nhảy chân sáo, trông dáng điệu của nó vui lắm. Nó bảo với
tôi, nó chờ đợi ngày này suốt ba tháng nay. Nó muốn tận mắt nhìn thấy
những dây lang do chính tay mình trồng sinh ra những củ khoai tròn ú. Tôi
kể lại chuyện này cho chị Hồ nghe. Chị Hồ cười khẩy.

-Mẹ con nó đào rễ thì có.

Chị Heo chép miệng.

-Lúc đào lên, thấy toàn dây với rễ chắc buồn cười lắm ha?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.