MỘT ĐỨA TRẺ VỪA CHẠY TRỐN KHỎI TÔI - Trang 37

-Mẹ tao bảo định để dành số khoai lang này đem ra chợ bán, lấy tiền mua
sách vở cho tao. Mẹ còn hứa sẽ chừa lại một ít luộc ăn. Tao còn định sẽ
đem cho mày. Ai ngờ…

Mặt thằng Đen dúm lại, chừng như muốn khóc. Nghĩ đến số khoai lang chị
em tôi ăn cắp của nhà nó, ăn chán chê rồi mang ra làm đồ chơi, vứt bừa
phứa. Tôi không nói được lời nào.

Từ ngày bố nó mất, hai mẹ con nó sống nhờ vào mảnh vườn con con này.
Mẹ con nó toàn phải ăn rau đổi món. Ngay cả khi mẹ nó dự định chừa lại
một ít khoai ngon cho nó. Đen vẫn nghĩ đến phần tôi. Cũng vì mất khoai
mà nó bị đánh đòn oan. Nếu nó biết thủ phạm là tôi…Tôi không dám nghĩ
đến việc nó sẽ tha thứ và chơi vui vẻ với tôi như chưa có chuyện gì.

-Ngố! Sao mày không nói gì?

Thằng Đen đột ngột nhìn vào mặt tôi hỏi nhỏ.

-Tao…

Tôi lắp bắp.

-Mày có thấy ai đi qua vườn nhà tao không?

Thằng Đen nhìn tôi hỏi dò. Tôi ngập ngừng.

-Không…Tao không…biết.

-Không có khoai mập, tụi mình ăn khoai gầy cũng ngon mà. Đừng buồn.

Thằng Đen an ủi tôi. Nó tưởng tôi đang buồn rầu vì tiếc mấy củ khoai của
nó.

-Phụ tao rửa khoai đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.