MỘT ĐỨA TRẺ VỪA CHẠY TRỐN KHỎI TÔI - Trang 5

Tôi lơ mơ mở mắt, xung quanh trời tối đen. Tôi rờ tay dưới đất, đầu các
ngón tay chạm vào những cọng cỏ ướt nhẹp. Một cái gì đó ươn ướt, từ từ
trườn qua tay tôi. Các ngón tay của tôi khẽ nhúc nhích. Vật thể trơn tru ấy
cũng nhúc nhích theo tôi. Đến lúc này thì tôi mới có dịp dãn đồng tử mắt
ra, hơi nghiêng cái đầu về hướng bàn tay để quan sát. Cái da loang loáng
của vật lạ dần nổi lên như màu của một cây bút dạ quang. Tôi điếng người.
Trời ơi! Một con rắn. Tôi không thể tưởng tượng nổi, có một con rắn đang
nằm trên bàn tay tôi. Cái loài vật mà tôi sợ hãi và tởm lợm nhất. Đũng quần
tôi ướt sũng, mồ hôi tuôn ra ướt áo.

-Rắn….rắn…cứu con mẹ ơi!

Tôi hét lên ầm ĩ. Tôi vẩy mạnh tay hất văng con rắn ra xa. Tôi sực nhớ đến
chuyện thằng Tấn đi cắt cỏ dê, rắn trên cây rớt xuống cổ, nó lấy tay vẩy
một cái. Hai dấu răng ghim vào tay. Mẹ nó tốn một mớ tiền cho ông thầy
lang nếu không nó đã tiêu đời.

Tôi rùng mình, nhảy chồm lên trong hoảng loạn, đầu óc quay cuồng sợ hãi.
Độp. Một cú táp giòn rụm. Tay tôi sẽ tứa máu và sau đó…tôi không nghĩ
được thêm nữa. Tôi vừa chạy, vừa la hét.

Bất ngờ từ phía sau, một bàn tay nặng trịch ấn giữ vai tôi lại. Ngực tôi đánh
trống liên hồi. Ánh sáng từ chiếc đèn pin đột ngột phóng ra, dội thẳng vào
mặt tôi. Tôi nhắm tít mắt lại.

-Con cái nhà ai giờ này còn ở đây?

Một tiếng cười khề khà vang lên. Cái giọng ồm ồm như loa rè. Không cần
nhìn mặt, tôi cũng biết ngay đó là ông già Lai.

-Cháu...cháu...

Lưỡi tôi líu lại. Tôi không dám nói lớn vì tôi sợ con rắn sẽ nghe thấy và
chạy đuổi theo sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.