MỘT ĐỨA TRẺ VỪA CHẠY TRỐN KHỎI TÔI - Trang 6

Ông già Lai lại rọi đèn vào mặt tôi.

-Sao giờ này mày còn ở đây?

-Rắn...rắn...

Tôi chỉ tay về phía sau, miệng lập bập run rẩy. Gương mặt tôi nhăn nhúm,
khổ sở. Ông già Lai rọi đèn pin về phía tay tôi chỉ.

-Tưởng gì...một con rắn cỏ.

Ông xì xì hơi trong miệng.

-Nhỏ quá, không đủ sị rượu.

Ông lại xoay đèn pin rọi thẳng vào mặt tôi. Chói đèn. Hai mắt tôi nheo lại.

-Mày ở đây làm gì?

Ông già Lai hỏi vẻ dò xét. Ánh đèn pin của ông bất ngờ sà xuống cổ tôi.

-Bố mày lại say rượu chứ gì?

Tôi đứng im lặng, một nỗi lo lắng, bồn chồn tràn ngập khắp cơ thể. Toàn
thân tôi bỗng rùng mình ớn lạnh. Trong chớp mắt, ông già Lai bế thốc tôi
lên. Ông xiết chặt lấy người tôi. Tôi có cảm giác như những chiếc xương
của mình đang kêu lên răng rắc. Ông còn áp gương mặt xù xì, thô ráp vào
ngực tôi, hít hà, như thể tôi chính là dĩa đồ ăn đang bốc mùi thơm ngon.
Bàn tay hộ pháp của ông lần sờ sau lưng tôi. Tôi khẽ nhăn mặt, giãy dụa.
Những vết chai ở tay ông như những cái gai nhọn chích vào da thịt tôi.

-Bỏ cháu ra…bỏ ra...bỏ ra...

Tôi vừa gào to, vừa cố vùng vẫy thật mạnh, nước mắt đua nhau chảy ra.
Nhanh như con diều hâu quặp lấy con gà, ông già Lai đè xấn tôi xuống đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.