MỘT ĐỨA TRẺ VỪA CHẠY TRỐN KHỎI TÔI - Trang 8

Giọng anh Ốc cáu bẳn. Tôi đứng im, mặt bịu xịu.

-Mày có đi không?

Anh Ốc hỏi như quát.

-Mặt em…chảy máu…

Tôi khóc òa. Anh Ốc bước nhanh lại chỗ tôi, vẻ miễn cưỡng.

-Ông Lai đánh mày hả?

Anh Ốc hỏi tôi, giọng anh chừng như dịu xuống. Tôi im lặng, cố nhớ xem
vết đứt trên má ấy từ đâu đến. Nhưng tôi không tài nào nhớ được. Có lẽ nỗi
sợ hãi đã choáng hết tâm trí tôi. Tôi cứ òa lên tức tưởi. Anh Ốc nhăn nhó,
khó chịu.

-Nín đi. Tao ghét nhất là đồ khóc nhè.

Anh Ốc bước nhanh về phía trước. Tôi vừa nấc lên hức hức, vừa cố giục
đôi chân bước thật nhanh cho kịp anh. Nếu là mẹ ở đây nhất định mẹ sẽ sốt
sắng hỏi xem tôi có đau không? Rồi mẹ sẽ thỏ thẻ dỗ dành và ôm tôi vào
lòng vỗ về. Còn anh Ốc thì khác. Anh chẳng buồn quan tâm. Biết không thể
làm nũng, tôi khóc nhỏ dần rồi từ từ chỉ còn tiếng sụt sịt ở lỗ mũi. Hai anh
em lặng lẽ đi bên nhau trong bóng tối mịt mờ.

Mãi sau này lớn lên, tôi mới biết cái ý định đen tối của ông già Lai. Người
lớn hay dùng một từ khủng khiếp nhất đó là “hiếp dâm”. Nhưng với một cô
bé lên 8 tuổi, tôi không hiểu nổi. Dù sao thoát khỏi tay ông Lai với tôi cũng
là một may mắn, không nói là kỳ tích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.