MỘT GIÂY RUNG ĐỘNG CẢ ĐỜI KHÔNG QUÊN - Trang 126

được?”

Hóa ra đúng là như vậy thật! Tôi hơi kích động, bật nói: “Cô đã nghiên

cứu về Ấn giáo, nên khó có khả năng dùng kết thúc ở hiền gặp lành.”

Bà có vẻ ngạc nhiên: “Cô cũng biết tôi nghiên cứu về Ấn giáo?”

“Điều đó chẳng phải rất rõ ràng sao! Thiện và Ác trongĐường chân

trờichính là Thần Vishnu và Thần Shiva trong Ấn giáo(1).”

(1) Ấn giáo: là tôn giáo của người Ấn Độ, mang đặc trưng đa thần. Ba vị

thần tối thượng của Ấn giáo là Thần bảo vệ Vishnu, Thần hủy diệt và tái
tạo Shiva, Thần sáng tạo Brahman.

“Cô gái, cô là…” Bà hỏi khi đi ra cùng tôi.

“Cháu chỉ là một người thích điện ảnh bình thường thôi ạ, cháu rất vui

khi có thể thảo luận với cô!” Tôi nói với bà, giọng nói cũng phấn khởi hơn
bình thường.

Đến khúc quẹo ở hành lang, bà dừng bước, chủ động hỏi: “Vậy cô có

xem phimThiên đường và Địa ngụcdo tôi làm vào năm ngoái không?”

Đó là một bộ phim nói về một đôi nam nữ bị mất phương hướng trong

lửa hận tình thù, cuối cùng, khi đã tỉnh táo lại, người phụ nữ thoát khỏi
gông xiềng của người đàn ông. Tôi không thích bộ phim đó, vì nó mang
đến cảm giác tăm tối, u ám với những hạt mưa rơi lất phất, vĩnh viễn không
thấy ánh mặt trời.

“Thật ra trong bộ phim đó, người đàn ông mới là chúa tể.” Tôi nhớ lại

người đàn ông vừa mâu thuẫn vừa si tình ấy, “Thật ra kết thúc của bộ phim
là người phụ nữ vẫn không thoát được.”

Tôi thấy ánh mắt của bà như cừng đờ: “Cô nghĩ vậy sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.