MỘT GIÂY RUNG ĐỘNG CẢ ĐỜI KHÔNG QUÊN - Trang 132

Haiz, tôi phải nói gì bây giờ? Cũng may là giọng của cô ấy rất bình

thường, không có ác ý.

“Ở phim trường tôi rất thường xuyên bị đạo diễn An mắng, mắng xong

thì thôi.” Cô ấy thấy tôi hơi khổ sở nên nói thêm, “Cô đừng quá để ý.”

Tôi nhìn Tần Mâu. Trước đây, vì Thẩm Khâm Tuyển nên tôi không thích

cô ấy, nhưng bây giờ, tôi không thể không thừa nhận cô ấy là người dễ
dàng khiến người ta quý mến.

“Bộ phim này nói về cái gì thế?” Tôi thừa nhận tôi cũng hơi tò mò, liền

ngồi xuống nói chuyện với cô ấy.

Nhưng cô ấy chỉ lắc đầu: “Ngại quá, trong hợp đồng yêu cầu phải giữ bí

mật nên tôi không thể nói gì.”

Mặc dù là từ chối nhưng cũng không khiến người khác cảm thấy khó

chịu. Tôi tỏ vẻ đã hiểu, hỏi tiếp: “Vậy sau khi quay xong thì sao? Cô sẽ tiếp
tục du học à?”

Nói xong mới cảm thấy hối hận, chắc chắn cô ấy đã biết “quan hệ” của

tôi và Thẩm Khâm Tuyển nên thật kỳ lạ khi tôi hỏi thế.

Cô ấy khẽ nhếch môi: “Đúng vậy.”

Chăm chỉ làm việc, chú trọng học hành, lại còn không kiêu ngạo về

“nhan sắc trời ban” của mình, tôi cảm thán một tiếng, không thể không thừa
nhận cô gái này quá tốt.

“Còn cô thì sao?” Cô ấy ngước mắt, ánh mắt vô cùng trong veo nhìn tôi,

“Cô và anh ấy… có tốt không?”

Tôi nên trả lời thế nào mới đúng? Đại não nhanh chóng hoạt động, tôi

bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện, “Một mình ứng phó với bạn gái cũ”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.