MỘT GIÂY RUNG ĐỘNG CẢ ĐỜI KHÔNG QUÊN - Trang 38

co lại.

Tôi liền giấu tờ báo sang một bên.

Nhưng anh lại cười: “Tôi nhớ lúc trước chúng ta đã từng gặp nhau rồi,

đúng không?”

Tôi không biết nên nói gì mới đúng.

“Nơi chụp hình cho cô ấy là nhà của tôi.” Anh nói đơn giản, “Cô Bạch,

hình như cô là nhiếp ảnh gia?”

Tôi không còn đường nào chối cãi, chỉ có thể gật đầu: “Đúng vậy, chúng

ta đã từng gặp nhau. Hôm đó nghe cô Tần nói phải ra nước ngoài du học.”

Anh chậm rãi đỗ xe ở ven đường, lấy tờ báo trong tay tôi, lật vài trang,

cuối cùng dừng lại ở trang có hình của Tần Mâu. Cô gái có vẻ uể oải, mặc
một chiếc áo sơ mi trắng rộng thùng thình, vạt áo dài phủ hờ trên đôi chân
trần, như ẩn như hiện. Anh nhìn rất chăm chú, không biết đang nghĩ gì mà
ánh mắt cứ dịu dàng, quyến luyến.

Nhìn vẻ mặt đó của anh, tôi cảm thấy đáy lòng hơi nhói, giống như là…

ghen tị và chua xót.

“Tôi nghĩ cô đã đoán được.” Anh đóng tờ báo lại, trả cho tôi, “Cô ấy là

bạn gái của tôi.”

“Ừ.” Tôi nói.

“Tôi biết cô ấy khi cô ấy vừa lên đại học, đóng bộ phim đầu tiên nhưng

đến bây giờ vẫn chưa được chiếu.” Đầu ngón tay thon dài của anh nhẹ
nhàng chạm vào vô lăng, “Là một cô bé rất trong sáng, rất thông minh.
Ngay từ cái nhìn đầu tiên, tôi đã thích cô ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.