MỘT GIÂY RUNG ĐỘNG CẢ ĐỜI KHÔNG QUÊN - Trang 418

Tai ù đi, trong cảm giác mất trọng lượng, tôi nhìn ra ngoài cửa sổ, thầm

nói: “Tạm biệt ba mẹ. Tạm biệt Thẩm Khâm Tuyển – người mà em đã từng
yêu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.