MỘT GIÂY RUNG ĐỘNG CẢ ĐỜI KHÔNG QUÊN - Trang 469

MỘT GIÂY RUNG ĐỘNG CẢ ĐỜI

KHÔNG QUÊN

Vô Xứ Khả Đào

dtv-ebook.com

Chương 11-5: Ngoại truyện 1 – Khi yêu, ai chẳng dại khờ 5

Edit: Sa Lần cuối cùng anh gặp Bạch Hi trước khi cô đi Z, cô đã biết tất

cả. Khi anh chạy tới ngôi nhà ở đường Hoa Sơn, cô đã dọn đồ đi, ngôi nhà
trống rỗng, chẳng còn là là mái hiên ấm áp như mấy ngày họ ở đây nữa.
Thẩm Khâm Tuyển chợt nhìn thấy vết đỏ trên tấm khăn trải bàn. Thái
dương anh giật mấy cái, anh cảm thấy như mình sắp nổ tung. Anh gọi điện
cho cô, nhưng cô không nghe máy. Vội vàng chạy ra cửa, biết rõ ở thành
phố này Bạch Hi không còn chỗ nào để ở nữa, anh lái xe thẳng đến phòng
trọ mà cô ở trước kia. Anh vẫn nhớ rõ con đường đi đến nơi đó, nhưng khi
dừng ở dưới lầu, thấy Hứa Trác mở cửa sổ vẫy tay với anh, nhịp tim anh
vẫn đập chưa thể ổn định. Anh không kịp nhìn kỹ Hứa Trác mà sải chân
chạy nhanh lên nhà. Bạch Hi bình yên vô sự đứng đó, vẻ mặt ngơ ngác, hay
đúng hơn là một giây sau sẽ bật khóc. Anh không nói gì mà đi qua xem xét
hai tay cô, lúc này quả tim mới nằm lại nơi lồng ngực, nhưng sau đó những
chuyện tàn khốc trong quá khứ lại ùa về, lúc xoay người định bỏ đi, anh
nghe cô gọi tên anh. “Em cũng không có ba mẹ.” Giọng của cô vừa nhỏ
vừa yếu, tựa như cánh diều trong trận cuồng phong, lúc nào cũng có thể bị
cuốn bay, “Anh chỉ lừa dối một người tình nguyện tin anh mà thôi.” Từng
câu từng chữ không khác gì tiếng nổ đập vào tai anh. Hóa ra cô đã biết từ
lâu. Anh không có cách nào để đáp trả dù chỉ một chữ, chỉ có thể lê từng
bước chân ra khỏi căn phòng, lái xe về công ty, ngồi dưới bãi đậu xe đến
tận đêm khuya. Bọn họ đều cần thời gian chữa trị vết thương. Nhưng giữa
yêu và hận, buông bỏ và day dứt là là những lựa chọn khó khăn, anh không
thể hiểu rõ nhanh như Bạch Hi. Mấy tháng sau, anh vô tình đọc được tin

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.