MỘT GIÂY RUNG ĐỘNG CẢ ĐỜI KHÔNG QUÊN - Trang 88

MỘT GIÂY RUNG ĐỘNG CẢ ĐỜI

KHÔNG QUÊN

Vô Xứ Khả Đào

dtv-ebook.com

Chương 3-2: Trò chơi kết thúc 2

Edit: Sa

“Anh không ngủ mà đang xem cái gì đấy?” Tôi hơi ngạc nhiên nhìn bức

ảnh trong tay anh. Trong ảnh là một đôi vợ chồng trẻ, người phụ nữ còn ôm
một đứa bé.

Anh nhích người qua một bên, chừa ra một chỗ, ý bảo tôi ngồi xuống.

Tôi nhận lấy bức ảnh từ tay anh, nhìn đứa bé trong ảnh, da dẻ hồng hào,

trên trán có một nốt ruồi son, đôi ngươi to tròn đen láy như hai quả nho, tuy
còn nhỏ xíu nhưng có thể nhận ra đó là một đứa bé rất đẹp.

“Hồi bé anh đáng yêu quá.” Tôi không kiềm được lời khen ngợi, khi nhìn

ba mẹ anh thì chỉ biết cảm thán di truyền thật kỳ diệu. Thẩm Khâm Tuyển
có khuôn mặt giống mẹ, rất đẹp và có nét dịu dàng, còn dáng người thì
giống ba, cao ráo và kiên cường.

Anh cười: “Chụp lúc tôi được một trăm ngày tuổi.”

“Chú thím đâu?” Tôi hơi tò mò. Tập đoàn Vinh Uy do ông cụ Thẩm sáng

lập, nhưng chưa từng nghe qua đời thứ hai thì Thẩm Khâm Tuyển đã tiếp
nhận công ty.

Nụ cười của anh tắt dần, giọng điệu nặng nề: “Họ qua đời rồi.”

“A…” Tôi kêu lên một tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.