MỘT GIỌT TỪ SỰ ĐỌA ĐÀY - Trang 150

Sách trở thành người cầm quyền, thành nhà tư tưởng, thành nhà tiên tri,

thành thánh, thành linh mục, thầy giáo, thầy thuốc. Sự hoàn thiện của sự
sống giờ đây không cất lên từ cá nhân con người sống động nữa, mà từ sách.
Sách bảo tồn chủ thể thánh thần; truyền bá tiếp truyền thống. Trên đôi môi
con người ngày nay không còn thốt lên từ theos logos (Lời của Thượng đế)
nữa.

Ở đây để khỏi hiểu lầm cần nói ngay: Sách đã trở thành thế hệ tiếp của

ngôn từ sống động mà chủ thể thần thánh cổ sử dụng, nhưng không phải
cuốn sách nào cũng thừa hưởng sự thiêng liêng này. Đặc trưng của thời Mạt
thế-Khải huyền chính là dù ngôn từ kết án, nhưng bản thân ngôn từ cũng
đứng dưới bản án.

Lời tuyên ngôn lẫn việc gọi tên sự vật đều ở trong sự khủng hoảng.
Ngõ cụt của sự khủng hoảng là có khả năng tuyên bố, nhưng không bao

giờ trờ thành cái gì khác ngoài khả năng, nghĩa là không thực hiện được. Bởi
vậy cuốn sách thần thánh thật sự chỉ có một, hoặc còn lại từ thời cổ hoặc vẫn
trực tiếp tồn tại từ tinh thần cổ.

Đặc thù sâu sắc nhất của thời Mạt thế-Khải huyền là nó nằm trước sự giải

quyết, nhưng không nhận ra điều này; nó luôn luôn bỏ lỡ thời cơ để bộc lộ;
nó không tỉnh mà mộng du. Thậm chí bằng những công cụ để cứu vớt và
chạy trốn nó sử dụng để chống lại bản thân.

Trong thời cổ sách trò chuyện như con người, từ đó đến nay con người

cũng cần trò chuyện như vậy với sách. Sự tán đồng sách cổ là con người;
ngày nay sách cần thánh hóa con người. Trong thời cổ Lời tuyên bố cần phải
làm gì và viết gì; từ lúc đó đến nay Chữ tuyên bố cần phải nói gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.