MỘT, HAI, BA NHỮNG CÁI CHẾT BÍ ẨN - Trang 101

- Chính bởi vì cô Morley không tin điều đó - cô vừa nói vừa ngoảnh

đầu đi.

- Tôi nghĩ, cô có đồng ý với cô ấy không?
- Tôi à? Ô… tôi… thưa ông, tôi không hiểu. Nhưng tôi không được

chắc...

- Tôi tưởng tượng rằng - Poirot nói với giọng rất nhẹ nhàng - cô sẽ

cảm thấy nhẹ nhõm, nếu cô được chắc rằng đấy đúng là một vụ tự tử,
không một chút nghi ngờ có thể nào cả, phải không?

- Vâng, thưa ông, đúng là như thế.
- Nhưng tại sao?... Đối với việc đó, cô có một lý do đặc biệt?
Cô gái mở to hai mắt nhìn Poirot.
- Không, thưa ông - cô nói - Tôi muốn biết, thế thôi.
Hercule Poirot đi khỏi.
"Tại sao cô ta lại hỏi ta điều đó?" Câu hỏi làm ông bận tâm suốt hành

trình đi về nhà. Ông phải tự thú nhận là ông bất lực để trả lời.

Nhưng ngay cái việc mà ông đặt ra cho mình câu hỏi đó đã thúc đẩy

ông tin rằng ông dần dần tiếp cận lời giải chung của bài toán.

VI
Một người khách mà ông ít tính đến đã chờ ông ở nhà: ông Barner.
Con người nhỏ bé mà đôi mắt luôn luôn hấp háy, giải thích rằng ông ta

đã nhất định tới thăm ông Hercule Polrot. Nhà thám tử đã trả lời rằng ông
rất hân hạnh được tiếp ông Barnes, và hỏi ông ta thích dùng gì: cà phê, trà
hoặc một cốc uýt-ki?

Ông Barnes chọn cà phê. Các người ở Anh chuẩn bị cà phê nói chung

khá tồi, nhưng ông tin rằng người ở của ông Poirot là ngoại lệ.

Những hành động lễ độ khác tiếp sau.
Rồi sau khi đã húng hắng ho để cho trong giọng, ông Barnes nói:
- Ông Poirot, tôi muốn nói với ông một cách thành thực. Chính sự tò

mò đã dẫn tôi đến chỗ ông. Tôi tự nói rằng ông phải biết rõ tất cả các chi
tiết của cái vụ lạ lùng ấy. Qua báo chí, tôi đã được biết rằng cái cô
Sainsbury Seale bị biến mất ấy đã được tìm thấy, rằng cuộc điều tra đã
được tiến hành, rằng phiên tòa đã được hoãn lại do thiếu chứng cứ để cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.