MỘT, HAI, BA NHỮNG CÁI CHẾT BÍ ẨN - Trang 107

- Tôi hiểu ngày càng ít đi.
- Ông hãy nghe tôi và tôi nói qua là ông đã hiểu, bởi vì tôi không thể

cho ông biết tên... Ông biết rõ cuộc điều tra của chúng tôi. Ông biết rằng tôi
đã cho tìm khắp đất nước một loài chó biển làm trò (trò chơi chữ về danh từ
riêng “Seale, Seal ở tiếng Anh là chó biển - ND).

- Tôi biết điều đó. Thế rồi sao nữa?
- Thế rồi, người ta đã yêu cầu từ bỏ các cuộc điều tra và khi tôi nói

rằng người ta đã yêu cầu tôi, phóng đại lên đấy; người ta đã ra lệnh cho tôi
làm... và không nể nang gì cả… Bây giờ, ông hiểu chưa?

- Vâng. Nhưng tại sao?
- Lệnh của Bộ Ngoại giao.
- Có phải đấy không phải là rất khác thường không?
- Điều đó thỉnh thoảng xảy ra.
- Nhưng tại sao Bộ Ngoại giao lại tha thiết bảo vệ cô... bảo vệ “con

chó biển biết làm trò” của ông đến như thế?

- Con chó biển của tôi không làm họ lưu tâm đâu! Điều mà người ta

rất sợ, đấy chỉ là sự công khai! Người ta sợ rằng, nếu có vụ kiện, ở phiên
tòa, người ta buộc phải nói quá dài về bà A.C... nạn nhân... Tôi hình dung
rằng đấy là khía cạnh "tình báo" của vụ này. Chắc chắn đấy là vì ông chồng
của bà ta, ông A.C... Ông có để ý nghe tôi không đấy?

- Có chứ!
- Hẳn là ông ta đang ở đâu đó ở nước ngoài, ông ta đã tìm thấy một

trạm thám thính thú vị và người ta rất muốn không thấy ông ta mất mặt tại
trạm đó.

- Chà!
- Ông nói?
- Tôi nói "Chà!” bởi vì điều đó làm rầy rà tôi.
- Nếu tôi nói tình cảm thực của tôi với ông, tôi sẽ dùng một từ khỏe

mạnh hơn nhiều. Khi tôi nghĩ rằng người đàn bà ấy sắp thoát khỏi khó
khăn, tôi nổi cơn điên lên.

- Nhưng - Poirot nói nhẹ nhàng - bà ta không thoát khỏi đâu.
- Có chứ! Tôi lặp lại điều đó, chúng tôi đã bị trói tay lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.