MỘT, HAI, BA NHỮNG CÁI CHẾT BÍ ẨN - Trang 131

- Tôi biết. Nhưng cho đến lúc này, Jane không thiếu lương tri...
- Đấy là một cái kiểu, một cái mốt Alistair ạ. Những tư tưởng ấy đều

là bâng quơ.

- Tôi biết...
Bà Olivera đứng dậy. Poirot mở cửa cho bà. Bà ta không có vẻ nhận

thấy điều đó, và đi qua trước mặt ông mà không có lấy một lời.

- Tất cả những điều đó cuối cùng bắt tôi phải phẫn nộ - Alistair Blunt

kêu lên - Tất cả những câu chuyện ấy, mọi người đều nói, tôi biết hết sức rõ
điều đó! Chúng không còn hợp lẽ nữa! Đấy là những điều phi lý... suốt
ngày tôi đều nghe nói một lý tưởng mới và một xã hội mới. Điều đó nghĩa
là gì? Chính chúng cũng không biết nữa. Chúng say sưa với những từ ngữ
ấy, chỉ có thế thôi.

Ông ta mỉm cười buồn bã.
- Nếu ông đã bị... gạt bỏ, thì đã xảy ra điều gì? - Poirot hỏi.
Nét mặt của Alistair Blunt có một sự nghiêm trọng đột ngột.
- Ồ! - Ông ta trả lời - Rất đơn giản thôi. Một bọn điên rồ sẽ chiếm

quyền và sẽ thử làm một loạt thí nghiệm phải trả giá đắt. Và thế là hết sự ổn
định tài chính, những cách làm kinh tế đúng đắn và cả lương tri đơn giản.
Thực tế, thế là hết nước Anh mà chúng ta yêu mến.

Poirot gật đầu đồng ý. Ông hoàn toàn đồng ý với nhà tài chính. Những

nguyên tắc mà ông ta bảo vệ, cũng chính là những nguyên tắc rất cần thiết
với ông và ông bắt đầu hiểu hơn cái mà Alistair Blunt đại diện một cách
chính xác và chiến đấu vì nó. Ông Barnes đã nói với ông điều mà chính đến
bây giờ, ông mới nhận thấy.

Và đột nhiên, ông cảm thấy băn khoăn...
     

- II -

Trong buổi sáng, muộn hơn một chút sau đó, Blunt rời khỏi bàn giấy

đến gặp Poirot.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.