MỘT, HAI, BA NHỮNG CÁI CHẾT BÍ ẨN - Trang 55

cho ông… Ông không thể biết được điều mà mọi người đều có thể làm để
bảo đảm một lợi tức nhỏ hàng năm là hơn nghìn livre.

- Có bấy nhiêu thôi?
- Có lẽ hơn.
Im lặng.
- Tôi đã nghĩ đến Reilly từ lúc đầu - Poirot nói.
- Bởi vì ông ta là người Ailen và ở Ailen có nhiều tổ chức cách

mạng?

- Không phải vì như thế, nhưng vì ở trên chiếc thảm ở phòng của

Morley có những dấu vết hình như kéo của một xác chết. Nếu Morley đã bị
một người bệnh của ông ấy giết chết, thì sự việc đã xảy ra ngay tại phòng
ông ấy và người ta không phải di chuyển xác chết. Vì vậy mà tôi nghĩ ngay
rằng ông ta không bị giết ở trong phòng đó, mà ở phòng bên cạnh. Điều đó
khiến ta tin rằng ông ta đã bị giết bởi một người quen.

- Lập luận đúng - ông Barnes nhận xét.
Poirot đứng dậy.
- Tôi xin thành thực cảm ơn ông - ông nói để từ biệt - Tôi có cảm

tưởng rằng điều mà ông đã nói với tôi sẽ rất bổ ích.

IV
Trước khi về nhà, Poirot dừng lại ở khách sạn Glengowrie Court.
Sáng hôm sau, ông gọi điện thoại cho Japp.
- Chào ông hạn thân mến - ông nói - Cuộc điều tra tiến hành vào hôm

nay?

- Vâng, ông có tham dự không?
- Không chắc.
- Tôi hình dung là nó chả có ích lợi gì cả.
- Ông có định đưa cô Sainsbury Seale ra làm chứng không?
- Có phải cô Mabelle đáng yêu, hai L, E, có thể gọi là Mabel, B, E, L

như mọi người không? Các bà, các cô là hay lòe tôi lắm. Không, tôi không
gọi cô ấy ra tòa đâu, không cần!

- Cô ấy có liên hệ với ông không?
- Không? Tại sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.