MỘT, HAI, BA NHỮNG CÁI CHẾT BÍ ẨN - Trang 65

- Ông Poirot - cô nói - tôi xin lỗi là đã quấy rầy ông. Vì vấn đề cuộc

điều tra mà tôi đến tìm ông - nó đã làm cho tôi thất vọng kinh khủng!

Poirot nói nhẹ nhàng rằng trái lại đã làm cho ông ngạc nhiên.
- Tôi không phải đến đó để khai - cô Nevill nói tiếp - nhưng bởi vì,

theo tôi, hình như người nào đó phải đi theo cô Morley. Có ông Reilly đấy,
nhưng cô Morley không thích ông này lắm. Như vậy, tôi cho rằng, nhiệm
vụ của tôi là đi với cô ấy.

- Cô đã hành động rất đúng!
- Điều đó là hoàn toàn tự nhiên. Tôi đã làm việc nhiều năm với cô

Morley và cái chết buồn thảm của ông ấy là một sự thử thách đau đớn đối
với tôi. Tôi nói thêm rằng cuộc điều tra đã không dàn xếp được gì cả.

- Điều đó không làm cho tôi ngạc nhiên một chút nào.
Cô Nevill nghiêng về phía Poirot.
- Ông Poirot, ông biết rằng cảnh sát nhầm hoàn toàn không?
- Thế nào?
- Các sự việc không thể đã xảy ra như ông mong ước. Không thể tin

rằng ông Morley đã nhầm trong liều lượng thuốc gây tê để bơm vào hàm
răng của một người bệnh.

- Cô tin thế à?
- Tôi tin chắc điều đó. Có lúc những người bệnh chịu đựng kém thuốc

tê, nhưng đó là do khí chất của họ, phần nhiều là vì họ đau tim. Nhưng một
sự nhầm lẫn trong liều lượng, ngay cả thuốc gây tê, là một việc hầu như
không thể có. Người thầy thuốc hành nghề quen đến mức không cần chú ý
đến điều mà mình làm. Như một cái máy, gần như không nhận thức được
điều đó, ông ta sẽ lấy vào chiếc ống tiêm một khối lượng chính xác thuốc tê
mà ông cần.

Poirot gật đầu.
- Tôi đã nghĩ tới điều đó, ông nói.
Cô Nevill tiếp tục:
- Đối với nha sĩ, liều lượng không thay đổi bao giờ. Dược sĩ có thể

phạm sai lầm, vì những chế phẩm của ông luôn luôn khác nhau, bác sĩ có
thể nhầm khi kê đơn thuốc. Đối với nha sĩ, đấy là việc khác hẳn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.