MỘT, HAI, BA NHỮNG CÁI CHẾT BÍ ẨN - Trang 87

ngắn ngửi, đấy là cái mà tôi gọi là một con ma. Nhưng cô Sainsbury Seale
của chúng ta thì là cái có thật. Cô ta có một quá khứ thời thơ ấu và cả cuộc
đời của cô ta tôi biết cho đến ngày mà cô ta biến mất như bằng ảo thuật.

- Phải có một lý do - Poirot nói.
- Nếu đấy là một cách để nói bóng gió rằng cô ta đã giết Morley - Japp

cãi lại - tôi trả lời rằng "Không!". Amberiotis đã thấy Morley sống sau khi
cô Sainsbury Seale đi rồi và chúng tôi biết điều mà cô ấy làm khi rời đường
Hoàng hậu Charlotte.

Poirot tỏ ra sốt ruột.
- Tôi không khẳng đinh rằng cô ta đã giết Morley. Tôi tin chắc là

không, thế nhưng...

Japp ngắt lời ông:
- Tôi biết. Nếu ông có lý đối với Morley, người ta có thể thừa nhận

rằng ông ta đã nói điều gì đó có thể đặt chúng ta vào cái nút của kẻ giết
người. Từ đó, cần phải làm cho cô ta biến mất.

- Điều đó giả thiết - Poirot lưu ý - một tổ chức quy mô, một tổ hợp

rộng, hơi không cân xứng với mục tiêu của nó; cái chết của một nha sĩ bé
nhỏ, tầm thường ở đường Hoàng hậu Charlotte.

- Vậy thì đừng có tin tưởng nhiều vào điều mà Reginald Barnes kể cho

ông. Đấy là một người điên, có cái đầu bị các nhà trinh thám và các nhà
cách mạng của ông ta quấy rầy.

Japp đứng dậy. Ông cáo từ sau khi đã hứa với Poirot là sẽ cho ông biết

rõ nếu ông có được tin tức.

* * *
Poirot ngồi mơ màng trước chiếc bàn của mình. Rõ ràng là ông có tinh

thần chờ một điều gì đó, nhưng ông không thể nói được là điều gì.

Trước đó một thời gian, ông cũng ngồi trước cùng một cái bàn ấy, để

ghi lên trên một tờ giấy vài cái tên và những sự kiện mà không có gì chứng
tỏ nối chúng lại với nhau. Một con chim đậu một lúc vào rìa cửa sổ. Nó
ngậm ở mỏ một cái cành nhỏ.

Ông cũng vậy, giống như con chim, ông đã nhặt những cành nhỏ.

Năm, sáu, tôi nhặt những mẫu gỗ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.