MỘT LỄ CƯỚI KHÁC THƯỜNG - Trang 137

Chúng tôi lại lên đường.

Chúng tôi đi không mục đích, không trao đổi nhau một lời. Sau khi băng

qua quảng trường Hung và ngược đường Hoàng tử Miloch, chúng tôi vòng
qua quảng trường Saint-Michel, chui dưới các vòm lá. Đôi khi đại uý
Haralan dừng lại như thể chân bị chôn chặt dưới đất. Rồi anh lại hỏi giờ
“Chín giờ hai mươi lăm, chín giờ rưỡi, mười giờ kém hai mươi”, người bạn
anh trả lời từng lúc. Vừa được trả lời, viên đại uý lại tiếp tục đi, không biết
đến đâu.

Chúng tôi rẽ sang trái, qua phía sau nhà thờ. Do dự một thoáng, đại uý

Haralan lại bước theo đường Bihar.

Khu vực quý tộc nầy của thành Ragz như đã chết, chỉ còn vài người

khách qua đường vội vàng. Đa số các biệt thự đều đóng kín cửa như một
ngày quốc tang.

Đầu đường, đại lộ Tékéli chạy dài vắng vẻ, hay đúng hơn, không có

người đi. Người ta lánh xa nó kể từ khi có đám cháy nhà Storitz.

Đại uý Haralan sắp theo hướng nào đây, về phía trên thành phố, về phía

lâu đài hay về phía “ke” Batthyani, phía sông Danube?

Một lần nữa anh dừng lại như không biết nên làm gì. Câu hỏi quen thuộc

lại đưa ra.

- Mấy giờ rồi, Armgard?

- Mười giờ kém mười, viên trung uý trả lời.

- Đến giờ rồi, Haralan nói và đi ngược nhanh lên đại lộ.

Chúng tôi đi qua hàng rào lưới sắt nhà Storitz, viên đại uý không thèm

nhìn đến. Cứ đà đi ấy, anh vòng quanh ngôi bất động sản và chỉ dừng bước
khi đến con đường đi tuần, cách khu vườn một vách tường khoảng hai mét
rưỡi.

- Giúp tôi, anh chỉ lên đầu tường và nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.