MỘT LỄ CƯỚI KHÁC THƯỜNG - Trang 138

Hai tiếng nầy là tất cả mọi lời giải thích trên đời. Tôi hiểu mục đích của

người anh khốn khổ của Myra.

Mười giờ, không phải là giờ mà Storitz đã định trong cuộc đối thoại mà

ông Stepark và tôi đã nghe lỏm hôm trước sao? Tôi không thuật việc ấy với
đại uý Haralan rồi sao? Vâng, vào lúc nầy, con quái vật đang ở đấy, đằng
sau bức tường nầy, đang mở nắp hầm giấu kho dự trữ những chất thuốc mà
hắn sử dụng vào mục đích bất lương. Chúng tôi có thành công trong việc
bắt hắn quả tang trong khi hắn làm việc này chăng? Không có gì chắc chắn
cả, nhưng không quan hệ gì. Đây là cơ hội nghìn năm có một thuở, ta
không được phép làm lỡ.

Chúng tôi giúp nhau leo nhanh qua đường. Chứng tôi rơi vào một lối đi

hẹp, hai bên có nhiều bụi cây um tùm. Cả Storitz lẫn người khác đều không
thể trông thấy chúng tôi.

“Ở lại đây” đại uý Haralan ra lệnh, rồi di dọc theo bờ rào về hướng ngôi

nhà và khuất dáng.

Chúng tôi đứng im một lát, rồi do bản năng tò mò không nhịn được

chúng tôi cùng đi. Xuyên qua lùm cây mà tầng lá dày che chở rất kín đáo,
chúng tôi cúi gập người dưới những cành thấp, đi rón rén để khỏi có tiếng
bước chân. Chúng tôi bắt đầu đến gần ngôi nhà.

Ngôi nhà xuất hiện khi chúng tôi đến bìa lùm cây. Một khoảng trống,

rộng vài chục mét nằm giữa ngôi nhà và chúng tôi. Chúng tôi bò sát đất,
nín thở, nhìn chằm chặp.

Những gì còn lại chỉ là mấy mảnh tường ám khói, dưới chân tường la liệt

những hòn đá, những mảnh sườn đã thành than, những khúc sắt cong queo,
những đống tro, những vụn bàn ghế.

Chúng tôi ngắm cái đống hỗn độn những vật bị phá huỷ. Ủa sao lại

không đốt tên người Đức đáng nguyền rủa ấy như đã đốt ngôi nhà của hắn,
và đốt luôn cả cái bí mật của sự phát minh khủng khiếp kia nhỉ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.