MỘT LỄ CƯỚI KHÁC THƯỜNG - Trang 20

- Và từ đó, hắn không vận động gì sao?

- Không bao giờ. Hắn phải hiểu rằng hắn không có chút hy vọng nào.

- Tại sao vậy? Có phải tại tiếng tăm của hắn?

- Không. Wilhelm Storitz là một loại người độc đáo, có lối sống khá bí

mật. Hắn sống xa cách mọi người.

- Ở Ragz à?

- Vâng, ở Ragz, trong một ngôi nhà riêng biệt trên đại lộ Tékéli. Không

ai vào đấy cả. Người ta coi hắn là một người kỳ lạ, thế thôi. Nhưng hắn là
người Đức, chừng đó cũng đủ nói lên lý do từ chối của ông Roderich, vì
người Hung không mấy ưa con cháu của dòng giống Teuton.

- Em đã gặp hắn chưa?

- Đôi lúc. Và một hôm tại viện bảo tàng, đại uý Haralan chỉ cho em thấy,

nhưng hắn không trông thấy bọn này.

- Hiện tại hắn có mặt ở Ragz không?

- Em không thể trả lời chính xác được, Henri ạ. Nhưng hình như đã hai

ba tuần nay không ai trông thấy hắn.

- Như thế có nghĩa là hắn đã rời thành phố.

- Thôi! Marc nói – Ta hãy để người ấy đấy, và nếu có một bà Wilhelm

Storitz thì chắc chắn không phải là Myra Roderich, vì…

- Ừ, tôi đáp lại, bởi vì cô ấy sẽ là bà Marc Vidal!

Chúng tôi tiếp tục dạo trên bờ “ke” đến tận chiếc cầu nổi bằng tàu ghép

lại, nối bờ sông Hung với bờ sông Serbie. Đi xa như thế là chủ ý của tôi.
Hình như có người theo dõi chúng tôi, người ấy đi sau chúng tôi như để cố
nghe câu chuyện. Tôi muốn rõ việc nầy.

Chúng tôi dừng ít phút trên cầu, ngắm con sông lớn dưới đêm thanh,

đang phản chiếu muôn nghìn ngôi sao trông như vô vàn con cá lấp lánh.
Tôi nhân lúc dừng chân này để xem kỹ bờ “ke” chúng tôi vừa đi qua. Một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.