MỘT LỄ CƯỚI KHÁC THƯỜNG - Trang 64

Ngoài ra, chúng ta không gặp hắn đó sao? Không phải chính hắn đã mở

cửa hàng rào lưới sắt đó sao?

Rõ ràng là hắn đã để cho chúng tôi chờ một lúc rất lâu, thừa thời gian để

hắn từ biệt thự Roderich trở về, nhưng làm sao chấp nhận rằng hắn có thể
đi khoảng đường ấy mà đại uý Haralan và tôi không trông thấy?

Tất cả những sự kiện đó, tôi đã nhắc lại và đã nhấn mạnh, để Marc và đại

uý Haralan để ý đến những nhận xét của tôi mà bác sĩ Roderich cũng nhận
là xác đáng. Nhưng họ quá giận nên không nghe tôi và muốn đến ngay tại
ngôi nhà ở đại lộ Tékéli.

Cuối cùng, sau một hồi lâu bàn cãi, chúng tôi chỉ thấy có một điều hợp lý

duy nhất, do tôi đề nghị như sau:

- Các bạn ơi, đến toà Thị chính báo ông Cảnh sát trưởng biết việc này

nếu ông ta chưa biết. Nói rõ về người Đức ấy đối với gia đình Roderich,
hắn đã hăm doạ Marc và Myra thế nào. Nói luôn những phỏng đoán nhằm
vào hắn. Nói luôn rằng hắn khoe có những phương tiện chấp cả sức mạnh
của con người – một cách nói dóc rỗng tuếch của hắn. Bổn phận của ông
Cảnh sát trưởng là xét xem có biện pháp nào đối với người nước ngoài ấy
không.

Chẳng phải đây là điều tốt nhất phải làm và cũng là điều cần phải làm

trong hoàn cảnh này ư? Cảnh sát có thể can thiệp hữu hiệu hơn là tư nhân.
Nếu đại uý Haralan và Marc đến nhà Storitz, có lẽ người ta sẽ không mở
cửa cho hai người vào. Thế thì họ có tìm cách vào bằng bạo lực chăng?…
Quyền gì cơ chứ?… Mà cái quyền ấy thì cảnh sát có. Vậy thì nên yêu cầu
cảnh sát và chỉ cảnh sát thôi.

Trước hết, về điểm này, chúng tôi quyết định để Marc về biệt thự

Roderich còn ông bác sĩ, đại uý Haralan và tôi, chúng tôi đến toà Thị chính.

Lúc ấy mười giờ rưỡi. Như tôi đã nói, tất cả thành phố Ragz đều đã biết

việc xảy ra đêm qua. Thấy ông bác sĩ và con trai đi về phía toà Thị chính,
người ta dễ dàng đoán ra lý do.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.