MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 114

“Không.”

“Ừm, tao cũng đâu có gọi mấy đám mây, nhưng chúng kia kìa,” lão nói, chỉ
vào cửa sổ. “Những gì tao muốn nói là, Marty, đừng để nó phá hủy mày.
Không thứ gì giằng xé linh hồn con người tàn bạo hơn tội lỗi.”

“Tôi phải thấy mình tội lỗi về điều gì chứ?”

Harry nhún vai, nhưng đấy là cái nhún vai nặng nề nhất mà bố từng thấy.

Hóa ra cái nhún vai ấy đã đúng; với việc tạo ra một thứ vô thưởng vô phạt
như cái hộp rỗng, bố đã một lần nữa huých vận mệnh gia đình mình sang
một hướng thực sự không hay.

***

Chuyện bắt đầu khoảng một tháng sau, khi tên của Terry lần đầu tiên xuất
hiện trong hộp thư góp ý.

Ông Dean nên học cách kiểm soát đứa con trai của mình. Terry Dean đã rơi
vào vòng thao túng của những thằng không có khải năng cải tạo. Nhưng
Terry còn nhỏ. Vẫn chưa quá muộn. Tất cả những gì cậu ấy cần là sự hướng
dẫn của bố mẹ, nếu họ không làm được, chúng tôi sẽ tìm người có thể làm
việc đấy.

Mọi người trong tòa thị chính vỗ tay. Người dân thị trấn xem cái hộp như
một loại sấm truyền; bởi lời đề nghị không đến trực tiếp từ những cái miệng
của người hàng xóm mà viết trên giấy và được lấy ra một cách trang trọng
từ chiếc hộp rồi đọc bằng giọng điệu chuyên quyền của Jim Brock, những
lời lẽ được tiếp nhận một cách nghiêm túc hơn chúng thực sự đáng được
như thế, và thường được dõi theo với một sự phục tùng mê muội đáng sợ.

“Không phải lỗi của tôi khi tốn công phí sức nuôi lớn con cái với những lời
dạy dỗ đạo đức nghiêm ngặt trong khi lũ trẻ bị ảnh hưởng quá nhiều bởi các
bạn đồng trang lứa của chúng,” bố dượng nói trong bữa ăn tối đêm hôm ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.