MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 115

“Chỉ cần chọn lầm một đứa bạn để chơi thôi là con các người có thể hư
hỏng vĩnh viễn.”

Tất cả bọn bố đều lo lắng ngồi nghe ông, theo dõi những suy nghĩ xoay tít
quanh đầu ông như bụi trong gió.

Ngày hôm sau ông đến sân chơi vào giờ ăn trưa. Cả Terry và bố đều chạy
trốn, nhưng ông không đến tìm bọn bố. Đặt quyển sổ lên đùi, ông ngồi trên
xích đu nhìn bọn trẻ chơi đùa; ông lên danh sách những đứa con trai mà ông
nghĩ là thích hợp để làm bạn với các con mình. Lẽ dĩ nhiên lũ trẻ nghĩ ông
bị hâm (đây là những ngày trước khi chúng sẽ đơn giản nghĩ rằng ông là
một tên tội phạm ấu dâm), nhưng nhìn những nỗ lực nhiệt tình của ông để
đưa bố và Terry vào con đường khuôn phép khiến bố cảm thấy vừa tội
nghiệp vừa ngưỡng mộ ông ấy. Thỉnh thoảng ông lại gọi một đứa bé đến để
nói chuyện với nó, và bố nhớ mình đã rất ấn tượng trước quyết tâm của ông
dành cho cái mà, nói nghiêm túc là, một ý tưởng kì quặc.

Chẳng ai biết họ nói chuyện gì trong những cuộc phỏng vấn không chính
thức này, nhưng sau một tuần, danh sách của bố dượng đã bao gồm mười
lăm ứng viên: những đứa trẻ ngoan ngoãn, thật thà, xuất thân từ các gia
đình nề nếp. Ông cho bọn bố xem kết quả cuộc nghiên cứu toàn diện của
mình. “Đây là những đứa bạn thích hợp,” ông nói. “Đi mà kết bạn với
chúng.”

Bố nói với ông rằng mình không thể kết bạn kiểu đó.

“Đừng nói thế với tao,” ông nạt lại. “Tao biết kết bạn là thế nào. Mày cứ
việc đi đến nói chuyện với chúng.”

Ông không chịu bỏ ngang. Ông muốn thông tin cập nhật. Ông muốn kết
quả. Ông muốn thấy những tình bạn bền lâu diễu qua trước chính mắt mình,
và đấy là mệnh lệnh! Cuối cùng Terry nhờ băng nhóm của nó “thuyết phục”
một vài đứa trẻ con khờ khạo trong danh sách đến chơi ở sân sau nhà sau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.