MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 131

lực của một người bị chối từ khả năng thể hiện,” ông bác sĩ tâm lý nói với
một giọng tự hào nghe chẳng có vẻ gì thích hợp trong trường hợp này.

“Ông đang nói cái quái gì thế?” bố dượng hỏi.

“Vậy nó sẽ thôi không còn làm đứa khập khiễng nữa như thế nào?” bố hỏi.

“Ái chà, bây giờ các vị đang nói về sự siêu nghiệm.”

“Sự siêu nghiệm đó có thể được tìm thấy, ví dụ như, trong biểu hiện của
tình yêu?”

“Đúng, tôi cho là thế.”

Cuộc nói chuyện này thực sự rất rối rắm đối với bố mẹ của bố, vì họ chưa
bao giờ nhìn thấy bộ não của bố. Họ đã thấy vỏ bọc, nhưng không thấy món
hàng bên trong. Câu trả lời cho tất cả những điều này đã rõ với bố: một ông
bác sĩ không thể lay chuyển Terry, một linh mục hay giáo sĩ Do Thái hay
thánh thần hay bố mẹ hay một nỗi sợ hay một hộp thư góp ý hoặc thậm chí
là bố cũng không thể. Không, hi vọng duy nhất cho sự cải tạo của Terry là
Caroline. Hi vọng của nó là tình yêu.

Sự vĩnh cửu

Bố không để ý đến sự xuất hiện của nó. Con không thể nhìn thấy nó từ thị
trấn, do bức tường cao nghệu những hàng cây xum xuê trên đỉnh Đồi Nông
Dân, nhưng vào tối thứ bảy mọi người đều đi lên lối mòn dẫn đến nó để dự
lễ khánh thành. Con có thể trông thấy mọi người, tất cả đổ ra thị trấn như
thể đang tham gia một cuộc diễn tập chữa cháy mà chẳng ai tin đang xảy ra.
Không ai đưa ra những lời bông đùa thường ngày; có một thứ gì rất khác
thường trong không khí. Tất cả đều cảm thấy nó - sự chờ mong. Một số
người thậm chí còn không biết đài thiên văn trông ra làm sao, còn những
người đã biết thì đương nhiên đều phấn khích. Thứ kì lạ nhất trong các thị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.