MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 140

“Có thể tôi sẽ làm thế, Terry ạ. Trông cô nàng xứng đáng mà. À này,
Caroline đang ở trong quán cà phê hút thuốc đấy. Nó giả vờ giấu tôi còn tôi
giả vờ như mình bị mắc lừa. Cậu gặp nó chưa?”

“Bọn cháu đang trên đường đi đây,” Terry đáp.

“Tuyệt vời! Đợi chút!” Lionel móc ra một bao thuốc lá. “Lửa đây này. Thử
xem cậu có kéo một hơi hết điếu Malboro thắng con bé không? Nếu cậu
không phiền, thông đồng một tí nhé.”

“Không hề. Lưng của bác sao rồi?”

“Bố khỉ! Hai vai tôi nặng như chì ấy. Một người xoa bóp trong thị trấn, có
thể là một đề nghị hữu hiệu đấy,” Lionel vừa nói vừa dùng hai tay tự xoa
bóp đôi vai mình.

Terry và bố đến bên ngoài quán cà phê. Quán đóng cửa. Bây giờ lúc nào nó
cũng đóng; cuộc tẩy chay cuối cùng đã giành phần thắng. Caroline đang
nấp bên trong; quán cà phê này là nơi ẩn náu riêng tư của cô ấy cho đến
chừng nào ông bố bán được nó. Bọn bố thấy cô ấy qua cửa sổ: cô ấy đang
nằm trên quầy bar hút thuốc, cố nhả ra những vòng khói hoàn hảo. Thật
đáng ngưỡng mộ. Những vòng khói tỏa ra thành hình bán nguyệt xoay tít.
Bố gõ lên kính rồi rướn người để quàng tay lên vai Terry, thể hiện sự ủng
hộ anh em, nhưng tay bố chẳng chạm đến gì ngoài không khí. Bố quay lại
thì thấy lưng Terry đang di chuyển rất nhanh xa khỏi bố, và đến khi
Caroline mở cửa bước ra đường, Terry đã mất dạng.

“Chuyện gì thế?” cô ấy hỏi.

“Không có gì.”

“Anh muốn vào không? Em đang hút thuốc.”

“Có lẽ để sau đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.