MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 149

mà con không thể biết. Bố nghĩ: Tại sao phải lãng phí thời gian cho những
vấn đề không thể giải quyết? Chuyện linh hồn được tạo thành từ những
nguyên tử linh hồn tròn, mịn hay từ mảnh ghép Lego thì có nghĩa lý gì, đó
là chuyện không thể biết được, vậy thì cứ bỏ mặc nó đi. Bố cũng nhận thấy
rằng, là thiên tài hay không, đa số các triết gia đều đánh giá thấp triết lý của
mình, từ Plato trở đi, bởi vì hầu như không ai có vẻ sẵn sàng bắt đầu từ đầu
hoặc cam chịu sự không chắc chắn. Con có thể đọc thấy những định kiến,
những mối tư lợi, và những tham vọng của từng người một. Và Thượng đế!
Thượng đế! Thượng đế! Những trí tuệ thông minh nhất nghĩ ra toàn bộ
những giả thuyết phức tạp này và rồi họ nói, “Nhưng hãy cứ giả định rằng
có một Thượng đế và hãy giả định rằng ông ấy tài giỏi.” Tại sao phải giả
định bất kì điều gì? Với bố, rõ ràng là con người đã tạo ra Thượng đế bằng
hình ảnh của chính mình. Con người không có trí tưởng tượng để nghĩ ra
một Thượng đế hoàn toàn không giống mình, vì thế mà trong các bức tranh
vẽ thời Phục hưng, Thượng đế trông như phiên bản mảnh mai của Ông già
Noel. Hume nói rằng con người chỉ biết cắt dán, chứ không biết phát minh.
Chẳng hạn như các thiên thần là con người có cánh. Tương tự, Người-chân-
to là con người với bàn chân to. Đây là lý do vì sao bố nhìn thấy được trong
hầu hết các hệ tư tưởng “khách quan” những lo sợ, động cơ, định kiến, và
khát vọng của con người, viết đầy lên trên đó.

Điều có ích duy nhất mà bố đã làm là đọc sách cho Lionel, đôi mắt hỏng
của ông ấy đã không thể cứu chữa, và vào một buổi chiều mưa bố suýt đánh
mất trinh tiết của mình với Caroline, một sự cố dẫn đến việc cô ấy rời khỏi
thị trấn vào giữa đêm hôm ấy. Chuyện xảy ra như thế này:

Bọn bố đang cố cùng nhau đọc một quyển sách cho bố cô ấy, nhưng ông cứ
xen ngang để thuyết phục mình rằng cuộc sống ông đã thay đổi theo chiều
hướng tốt hơn. Lionel đang làm hết sức mình để vượt qua sự mù lòa.
“Những khuôn mặt phán xét! Những đôi mắt ban ơn mà ta cảm nhận thấy
trên mình kể từ ngày ta dọn đến thị trấn thối nát này! Ta sẽ không bao giờ
phải nhìn chúng nữa! Tạ ơn Chúa - ta phát ốm khi nhìn thấy bọn chúng!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.