MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 170

sạch nhưng đã trở nên nhớp nhúa trước hấp lực của đồng tiền. Bọn họ
không phải là những kẻ duy nhất.

Các vận động viên, nhà bình luận, nhà trí thức, người dẫn chương trình trò
chuyện, nhà văn, học giả, chính trị gia, và những người dẫn chương trình
phát thanh - ai nấy đều nói về đạo đức thể thao, lý tưởng, những người anh
hùng, và tinh thần Úc. Terry đã phát động một cuộc đối thoại trong toàn
quốc, và tất cả những vận động viên nam nữ đều thể hiện tác phong tốt
nhất.

***

Một hôm giữa tình trạng rối như canh hẹ này, Caroline trở về thị trấn, kéo
theo một chiếc va li. Bố đang ngồi trên bậc tam cấp tòa thị chính đếm số
đường vân trên ngón tay trỏ của mình thì trông thấy cô ấy đi bộ xuống
đường. Cô ấy thấy bố, lôi chiếc va li chạy đến, và giang hai tay vòng qua
bố, dán tới tấp lên má bố những nụ hôn thuần khiết. Bố biết ngay lúc ấy ở
đấy rằng bọn bố sẽ không bao giờ nhắc lại chuyện đêm hôm trước trong
phòng của cô ấy. Bố ngắm cô ấy. Cô ấy quả thực đã nảy nở thành một phụ
nữ, nhưng cũng có những thay đổi kì lạ: tóc cô ấy có màu nhạt hơn, gần
như vàng hoe, và dù khuôn mặt đầy đặn hơn với môi dưới mọng hơn, song
hình như một điều gì đó đã rời bỏ cô ấy, một ánh sáng hay một sự rạng rỡ.
Bố nghĩ có lẽ trên đường chu du cô ấy đã nhìn thấy cái gì đó làm nó sợ quá
biến mất.

“Em nghe nói về Terry chưa?” bố hỏi.

“Thật không tin nổi.”

“Có phải vì vậy mà em về nhà không?”

“Không, em chỉ mới biết khi đọc báo ở sân bay, và người lái xe buýt kể cho
em nghe những phần còn lại. Người ta không nghe nói về nước Úc ở châu
Âu, Marty à. Thật là lạ. Chẳng ai biết tí gì về chúng ta cả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.