MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 171

Đó là lần đầu tiên bố phát hiện ra rằng sống ở Úc giống như có một phòng
ngủ rất xa trong một căn nhà rất to. Tất cả là để tốt hơn cho bọn bố thôi, bố
nghĩ.

“Em chỉ về để đón bố đi. Em sẽ đưa ông ra nước ngoài.”

“Đi đâu?”

“Paris.”

Bố dùng que cây viết tên mình lên mặt đất. Martin Dean. Những đụn đất
nhỏ nằm thành từng đống màu nâu xung quanh nó.

“Anh có tin tức gì từ anh ấy không?”

“Không.”

“Anh ấy sẽ bị giết chết mất.”

“Có thể lắm.”

Cạnh tên mình bố viết tên cô ấy trên đất. Tên của hai người nằm cạnh nhau.

“Anh ấy đang làm một việc quan trọng,” cô ấy nói.

“Nó là kẻ giết người.”

“Nhưng anh ấy có niềm tin.”

“Thì sao?”

“Thì chẳng sao hết. Anh ấy tin vào một điều gì đấy, thế thôi.”

“Những kẻ cưỡng hiếp và ấu dâm cũng tin vào một điều gì đấy. Hitler tin
vào một điều gì đấy. Mỗi khi Henry VIII cắt đầu một người vợ, ông ta tin
vào điều gì đấy. Không khó để tin vào một điều gì đấy. Ai cũng tin vào một
điều gì đấy.”

“Anh thì không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.