MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 201

tôi. Anh có bao giờ nghe nói đến loại nọc độc như thế chưa? Anh thì chắc là
chưa. Bây giờ tôi đang đợi các chủ nợ đến gõ cửa. Tôi thậm chí không trả
nổi tiền thuê văn phòng này. Vì thế tuy rằng rất muốn xuất bản tiểu phẩm
hài thú vị của anh...”

“Nó không phải là tiểu phẩm hài.”

“Không phải ư?”

“Không.”

Ông ta nhìn xuống bản thảo và lật nhanh qua nó.

“Cái này nghiêm túc à?”

Bố gật đầu.

“Vậy thì đây sẽ là sách giáo khoa cho các tội phạm trẻ?”

Bố lại gật đầu.

“Anh có thể khiến cả hai chúng ta bị bắt vì xuất bản thứ này.”

“Tôi sẵn sàng liều mạng nếu ông cũng thế.”

Ông ta ngả người ra ghế và nói, “Xem nào.” Ông ta nhìn vào bản thảo lần
nữa, và một chốc sau lên tiếng, “Chà, chà.”

Ông ta nhắm mắt một lúc rồi mở ra. Khoảnh khắc ấy dường như vô tận,
nhưng có lẽ nó chỉ diễn ra bằng nửa thời gian đó.

“Điều gì khiến anh tìm đến tôi?” ông ta hỏi.

“Những người khác đều từ chối cả.”

“Dĩ nhiên họ làm thế,” ông ta đáp, cười khùng khục. Việc đó hình như làm
cho ông ta khoái trá lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.