MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 202

Miệng ông ta mở rộng thành một nụ cười, và ông ta nhảy lên như thể đang
đáp lại tiếng gọi làm nhiệm vụ, nụ cười ấy cứ mở rộng ra và rộng ra, đến
khi miệng bố bị đau.

***

Bố chạy thục mạng đến nhà Harry và luống cuống leo lên các bậc tam cấp.
Bố quá phấn khích đến nỗi suýt quên kiểu gõ cửa bí mật. Nó quá phức tạp.
Gõ bốn cái, dừng, gõ một cái, dừng, gõ ba cái, rồi bố nói, “Này, Harry. Là
tôi, Martin đây.” Nếu con hỏi bố, ta có thể làm thế mà không cần gõ cửa,
nhưng Harry rất cứng nhắc về việc đó. Bố gõ loạn xị cả lên: hai... dừng... ba
- không, nên gõ lại từ đầu... Bố nghe âm thanh đáng sợ của khẩu súng săn
chuẩn bị sẵn sàng. “Là tôi đây, Harry!” bố bối rối nói. Nhận ra sai lầm của
mình, bố hạ người xuống, chờ một tràng đạn. Chúng không đến. Một loạt
những tiếng lách cách và kéo cửa. Harry đang thực hiện quy trình lê thê để
mở những cái chốt cửa chết giẫm. Mất lâu hơn thường lệ. Hẳn lão đã lắp
thêm vài cái mới. Cánh cửa hé mở. Harry đứng đó mặc quần lót, một tay
cầm súng một tay cầm rìu. Đôi mắt lão rực lửa và nỗi sợ. Bố không thể chờ.
Bố báo tin cho lão.

“Tôi đã tìm được một nhà xuất bản! Ông ta thích nó lắm! Ông ta đến từ
Anh, vì vậy ông ta đã lớn lên bằng những vụ xì căng đan! Ông ta không sợ
đặt mình vào thế nguy hiểm. Ông ta thích mê quyển sách của ông! Ông ta
sẽ dồn tất cả vào nó! Quyển sách sẽ được in ra ngay!”

Harry quá bất ngờ không nói nên lời. Lão cứng đờ như đóng băng. Con có
bao giờ thấy một người bị đóng băng vì tin tốt chưa? Thật là buồn cười.

“Waa - mày nói gì cơ?”

“Chúng ta đã thành công! Sách của ông sẽ được in!”

Sự nhẹ nhõm và sợ hãi và yêu thương và khiếp sợ và phấn chấn chồng chất
trên mặt lão. Ngay cả những kẻ tự cao tự đại nhất cũng có một phần bí mật
trong người nghi ngờ mọi chuyện sẽ diễn ra suôn sẻ. Phần đó trong người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.