MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 21

như thế. Bố hay gật đầu tán thành. Ông tán thành việc lẩn trốn hơn bất cứ
điều gì.

Những bài học này cũng tiếp diễn ra đến thế giới bên ngoài, nơi bố cố gắng
dạy tôi nghệ thuật đổi chác, mặc dù chúng tôi không sống trong xã hội kiểu
đó. Tôi nhớ ông nắm tay dẫn tôi đi mua báo, rồi quát vào mặt người bán
báo bị ông làm cho mất vía, “Không chiến tranh! Không thị trường sụp đổ!
Không sát nhân lẩn trốn! Tính tiền đắt thế vì cái gì? Cóc có gì xảy ra cả!”

Tôi cũng nhớ ông đặt tôi ngồi lên chiếc ghế nhựa màu vàng rồi cắt tóc cho
tôi; với ông, đấy là một trong những việc quá đơn giản, chứ không như
phẫu thuật não, đến nỗi ông không chịu tin rằng nếu một người có đôi tay
và cây kéo lại không thể cắt tóc được. “Bố sẽ không phí tiền cho những tay
thợ cắt tóc, Jasper ạ. Cần phải biết gì nào? Rõ ràng, con phải dừng tay khi
chạm đến da đầu.” Bố tôi là kẻ ưa lý sự - ông thậm chí không thể đơn giản
chỉ cắt tóc mà không nghĩ ngợi đến ý nghĩa của nó. “Tóc, biểu tượng của
dũng khí và sức sống, dù vài kẻ rất chi ẻo lả lại có tóc dài và nhiều kẻ đầu
trọc oai vệ vẫn sống sờ sờ ra đấy. Mà tại sao ta phải cắt nó chứ? Ta có ác
cảm gì với nó?” ông thường nói thế, rồi thả cho tóc bay đi với những cú vẩy
mạnh tay. Bố cũng tự cắt tóc mình, thường không cần dùng đến gương.
“Chả cần đoạt giải gì cả,” ông thường bảo vậy, “chỉ cần ngắn hơn thôi.”
Chúng tôi là hai bố con với mái tóc tưng tửng lởm chởm như thế - biểu
tượng của một trong những ý tưởng bố tâm đắc nhất mà tôi chỉ thực sự
nghiệm ra mãi rất lâu sau này: tự do nằm trong chính bộ dạng điên khùng.

Khi đêm xuống, những bài học trong ngày được đúc kết bằng một chuyện
kể trước giờ đi ngủ do ông tự sáng tác. Khiếp! Chúng toàn là những câu
chuyện tối tăm và khiến người nghe sởn tóc gáy, mỗi chuyện lại có một
nhân vật chính rõ ràng là đại diện cho tôi. Đây là một chuyện tiêu biểu:
Ngày xửa ngày xưa có một cậu bé tên là Kasper. Bạn bè của Kasper đều có
cùng suy nghĩ về một đứa bé mũm mĩm sống ở cuối phố. Chúng ghét nó.
Kasper muốn được tiếp tục chơi với đám bạn, thế là nó cũng đâm ra ghét
đứa bé. Rồi một sáng nọ Kasper tỉnh giấc và phát hiện não của nó bắt đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.